Thái Hà (24.09.2023) – “Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.” Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: “Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết? “Họ đáp: “Vì không ai mướn chúng tôi.” Ông bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho! “ Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: “Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.” Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ:”Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.” Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: “Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức? “ Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót. (Mt 20,1-16a)
Một đứa bé hỏi cha mẹ mình: “Nếu cha con mình đang khát và chỉ có 2 quả táo này, cha sẽ làm gì?” Người cha xoa đầu cậu bé trả lời: “Cha sẽ cắn hết cả hai quả táo”. Cậu bé mặt buồn rầu xen chút thất vọng hỏi lại cha: “Sao cha lại cắn hết cả hai quả táo?” Cha cậu trả lời: “Cha muốn thử cả hai quả và dành quả ngọt nhất cho con”.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã kể một dụ ngôn rất gần gũi để làm nổi bật tình yêu thương vô điều iện của Thiên Chúa. Bề ngoài, dụ ngôn như đi ngược lại lẽ thường: những người làm việc lâu hơn đáng lẽ phải được trả nhiều hơn những người chỉ làm việc một, hai giờ. Nhưng tất cả lại được trả lương như nhau. Rõ ràng, ông chủ vườn nho đã trả tiền đúng như các điều khoản được thương lượng trước.
Qua dụ ngôn, Đức Giêsu muốn nhấn mạnh rằng tình yêu của Thiên Chúa xuất phát từ chính Người chứ không phụ thuộc vào công trạng của chúng ta. Đôi khi chúng ta bị cám dỗ nghĩ rằng mình xứng đáng nhận được nhiều ơn lành hơn người khác, nhưng sự quảng đại của Thiên Chúa không thể đo đếm hay phân chia theo cách nghĩ hạn hẹp của chúng ta. Sự công bằng của con người đòi hỏi phải cân đo, phân chia đồng đều, nhưng Thiên Chúa định nghĩa sự công bằng qua việc yêu thương hết mọi người, và ban cho họ những gì Người thấy là tốt nhất.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con trở nên khí cụ bình an của Chúa, để con mang tình yêu và bình an của Cháu đến cho mọi người. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày, Chấm nối chấm…