Thái Hà (14.04.2024) – Hai môn đệ trên đường Em-mau về thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em! “Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. Nhưng Người nói: “Sao lại hoảng hốt? Sao lòng anh em còn ngờ vực? Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây? ” Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không? ” Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.
Rồi Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.” Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh và Người nói: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này. (Lc 24,35-48)
Một vị vua nọ treo giải cho nghệ sĩ nào vẽ được bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Có nhiều họa sĩ đã tham gia tranh tài. Trong số các bức tranh được trưng bày, có hai bức nhà vua rất thích và phải đắn đo chọn một. Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả, với những ngọn núi bao quanh. Bức tranh kia vẽ những ngọn núi lởm chởm đá, phía trên là bầu trời đổ mưa kèm sấm chớp. Bên vách núi, dòng thác đổ nước nổi bọt trắng xóa. Khi ngắm nhìn, nhà vua thấy đằng sau dòng thác có một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe đá. Trên tán cây, một con chim mẹ đang ôm ấp đàn con trong tổ. “Ta chấm bức tranh này”- Nhà vua nói, sự bình yên không có nghĩa là không có khó khăn, không có cực nhọc. Bình yên là khi đang ở trong bão táp ta vẫn cảm thấy sự an yên trong tâm hồn”.
Món quà đầu tiên mà Đức Giêsu ban cho các môn đệ sau khi Người sống lại đó chính là sự bình an. Các môn đệ vừa trải qua cơn khủng hoảng sau cái chết của Thầy mình. Vì thế, lúc này các ông rất cần có bình an. Lời chúc lành của Đức Giêsu đã củng cố đức tin và đem lại an bình cho các ông. Bình an là khát vọng sâu thẳm của con người. Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường bị bất an, bởi những biến cố xảy đến cho bản thân gia đình, bởi những nỗi ưu tư cơm áo gạo tiền. Chúa muốn trút tất cả những nỗi lo âu, ưu tư vào lòng từ ái của Người, muốn ta đặt trọn niềm tin cậy, phó thác vào bàn tay quan phòng của Người. Bởi chỉ khi ta tin tưởng rằng Chúa vẫn đang yêu thương và quan phòng cho cuộc đời ta, thì ta mới có bình an thực sự.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đến ngự trong tâm hồn con, để giữa cuộc đời đầy khó khăn, chông gai này, con vẫn cảm thấy bình an vì có Chúa ở cùng. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…