Chúa nhật Tuần XXVIII Thường Niên: Nhận ra Đấng thi ân

Thái Hà (12.10.2025) – Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa và kêu lớn tiếng: “Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi! ” Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Đang khi đi thì họ được sạch. Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. Đức Giê-su mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này? “. Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” (Lc 17,11-19) 

Theo lối suy nghĩ của người Do Thái thời bấy giờ, bệnh phong là một thứ bệnh dơ bẩn, ô uế. Người mắc phải chứng bệnh nan y này bị khai trừ khỏi xã hội. Hơn thế nữa, người ta có thói quen coi bênh này như là một hình phạt Thiên Chúa giáng xuống trên những kẻ có tội.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, khi vừa thấy Đức Giêsu, mười người mắc bệnh phong đứng đàng xa kêu lớn tiếng xin Người giúp đỡ. Thế nhưng thay vì chữa lành ngay thì Đức Giêsu bảo họ đi trình diện tư tế để được xác nhận đã thật sự khỏi bệnh và được tái hòa nhập vào cộng đồng. Theo quy định, việc đến trình diện các tư tế là để được xác nhận lành bệnh chứ không phải để được chữa lành. Do đó, chính bởi vì tin vào lời Đức Giêsu mà họ được khỏi bệnh khi đang trên đường trình diện. Điều đó cho thấy, khi ra lệnh cho mười người mắc bệnh phong chấp hành lề luật, Đức Giêsu đòi họ phải biết vâng phục trong đức tin.

Như thế, nhờ lòng tin của các bệnh nahan mà Thiên Chúa đã biểu lộ quyền năng và lòng thương xót của Người, biến đổi họ từ những người ra như đã chết nay hồi sinh vào đời sống xã hội. Tin Mừng lại cho ta biết chỉ có một người trở lại tạ ơn. Anh trở lại vì biết rằng chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể chữa lành chứng bệnh khủng khiếp là sự loại trừ của xã hội. Anh nhận ra niềm vui và sức mạnh tương quan với Thiên Chúa. Anh đã tìm thấy ý nghĩa sâu xa nhất cuộc đời mình. Niềm vui nội tâm ấy sẽ còn mãi trong mối tương giao thần linh với Thiên Chúa. Amen.

Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…