Khi đại dịch Corona xảy ra thì nhiều người mạnh miệng nói rằng: “Trời phạt Trung Hoa!”. Nếu nói vậy thì tội nghiệp các nạn nhân. Họ là người dân lương thiện. Họ chẳng làm gì để chúng ta ghét. Họ quá đau khổ nên giờ này họ đang cần cảm thông và lời cầu nguyện của chúng ta. Chỉ ở trong cầu nguyện ta mới thấy được tình liên đới cảm thông với nhau.
Vì thế, chúng ta hãy cầu cho những nạn nhân ở Vũ Hán. Cầu cho những nạn nhân ở Việt Nam. Cầu cho những nạn nhân ở khắp nơi trên thế giới. Cầu cho đại dịch chóng qua để người dân được sống yên ổn. Cầu cho những nhà khoa học bằng tài năng và tâm huyết của mình sớm tìm ra thuốc chữa bệnh để mọi người được yên tâm và vui sống.
Ở thời điểm dịch corona lan toả, chúng ta thấy còn phải cầu nguyện cho những người đang bị mắc dịch của lương tâm và của nhân cách làm người. Chúng ta không cầu nguyện cho họ hết bệnh mà là cầu nguyện cho họ đừng lợi dụng dịch bệnh để bán rẻ lương tâm và nhân cách không ra người của mình. Vậy họ là ai?
Thưa là những người corona không lây nhiễm thể xác mà là những người lợi dụng corona để kiếm lời, và bất chấp corona nguy hiểm đến đâu vẫn vì tiền mà để cho nó lan tràn. Họ là những người mà ngôn ngữ phổ thông ta vẫn nói với nhau: “đồ mắc dịch”, hay “mày mắc dịch” vậy?
Thử xem khi dịch Corona nổ ra, ta thấy nhiều tour du lịch vẫn dẫn khách từ vùng bệnh dịch đến Việt Nam. Có vị chính quyền Đà Nẵng còn bắt các khách sạn mở cửa đón họ thay vì phải cách ly họ để bảo vệ cộng đồng! Rồi một công ty nào đó lại lập ra hotline gọi là để cung cấp thông tin và tư vấn dịch bệnh, nhưng lại nâng giá cước của cuộc gọi để làm tiền trên tiếng kêu cứu của anh em.
Cả một mùa dịch đáng lý các tiệm thuốc phải là nơi luôn luôn cung cấp cho dân đầy đủ khẩu trang y tế, nhưng ở đâu cũng đề bảng “hết hàng khẩu trang”. Người dân đành phải mua qua tay nhau theo giá chợ đenđược nâng giá nghe mà “trời ơi”. Nhiều người vì lợi nhuận mà mắc dịch lương tâm khi làm giầu trên sinh mạng của con người.
Cũng có những nơi phát khẩu trang miễn phí, như Sài gòn cả một con đường cứ vài chục mét thì có 1 điểm phát khẩu trang, nhưng đáng tiếc cũng có người “mắc dịch” đến tán tận lương tâm, rồi con khoe trên facebook chuyện mình đang gom khẩu trang được phát miễn phí để bán lại, ai cần thì ib để mua… Rồi có người “mắc dịch” đến nỗi đi nhặt khẩu trang đã vứt trên đường gom lại để bán như mới . . .
Kính thưa cộng đoàn, Virus Corona thật sự đáng sợ. Nhưng những kẻ mà chúng ta bảo tụi “mắc dịch”có khi còn đáng sợ hơn rất nhiều. Bởi khi lòng người đã mắc dịch rồi, liệu có thuốc nào chữa trị được chăng? Chắc chắn kẻ “mắc dịch” không có thuốc đặc trị. Họ chỉ khỏi khi tự mình điều chỉnh lại cách sống sao cho đúng với luân thường đạo lý , và đối với người tín hữu là phải sống phù hợp với tin mừng của Chúa.
Hôm nay khởi đầu mùa chay thánh, chúng ta lại được nghe những lời mời gọi tương tự: “Hãy sám hối”. Hãy sửa lại lỗi lầm. Hãy canh tân đời sống. Lời mời gọi đó đang kêu gọi đến những người bị mắc dịch lương tâm. Đừng vì tiền mà bán rẻ lương tâm. Đừng vì lối sống thiếu trách nhiệm của mình mà làm lây lan sự dữ khắp nơi. “Hãy thay đổi cách hành động” cho xứng với nhân tính của một con người. Hãy thay đổi cách sống theo đúng với phẩm giá của những người mang danh là kytô hữu. Đừng hành động mà không ý thức về hậu quả tai hại do việc làm của mình gây nên.
Thế giới chúng ta đang đầy những sự dữ và mỗi ngày chúng ta đều cầu nguyện “xin gìn giữ chúng ta khỏi mọi sự dữ”, thế nhưng chúng ta lại lợi dụng sự dữ để trục lợi, để vun quén tiền tài cho mình, và bỏ mặc sự sống anh em. Thế nên, người cần sám hối hôm nay chính là những người “mắc dịch” lương tâm.
Kẻ mắc dịch lương tâm có thể là kẻ kiêu ngạo sống chẳng sợ trời cũng chẳng sợ đất nên hành động tuỳ tiện dẫn đến gieo rắc sự dữ khắp nơi.
Kẻ mắc dịch lương tâm có thể là kẻ lười biếng và sống hưởng thụ để rồi gây nên những gánh nặng cho gia đình và xã hội.
Kẻ mắc dịch lương tâm có thể là kẻ tham lam chỉ biết tiền nên bán rẻ lương tâm mà làm những chuyện thất đức buôn gian bán lận, buôn đồ già thu tiền thật . . .
Giờ đây, khởi đầu cho hành vi sám hối, Giáo hội mời gọi chúng ta hãy xức tro trên đầu để nhớ rằng mình là cát bụi. Cát bụi cuộc đời chẳng đáng là gì, chỉ “một cơn gió thoảng cũng đủ làm biến tan đi”. Biết cuộc đời chỉ một cơn gió thoảng cũng biến tan thì người ơi hãy biết sống thanh sạch lương tâm, đừng để mình trở thành kẻ mắc dịch lương tâm khi sống trái với luân thường đạo lý. Biết sự mong manh của kiếp người chúng ta hãy thành tâm sám hối ăn năn về những yếu đuối đã phạm và trông cậy vào ân sủng Chúa để canh tân sửa đổi mỗi ngày nên tốt hơn.
Xin cho mùa chay thánh này chúng ta biết hy sinh hãm mình để cùng với ơn Chúa đẩy lùi căn bệnh “mắc dịch” đang làm hoen ố tâm hồn chúng ta. Hãy cầu xin Chúa thêm sức mạnh để chiến thắng sự dữ và hoàn thiện mình mỗi ngày nên hoàn hảo hơn. Amen
Lm. Jos Tạ duy Tuyền