Từ Thần đạo đến niềm say mê sách vở và cuộc gặp gỡ Tình yêu Giêsu
Sơ Piermaria Kondo Rumiko sinh ở tỉnh Ehime, phía Tây Bắc vùng Shikoku, Nhật Bản, con của một người thợ mộc. Gia đình của sơ Rumiko theo đạo Shinto hay còn được gọi là Thần đạo. Đạo Shinto hay còn gọi là Thần đạo, là tôn giáo bản địa của người Nhật, có mối quan hệ rất mật thiết với địa lý và lịch sử của Nhật Bản, chính vì vậy nó có nhiều điểm tương đồng với tính cách của người Nhật; một tôn giáo đã định hình văn hóa Nhật Bản cũng như được chính nền văn hóa Nhật Bản định hình. Một điểm khác của Thần đạo so với các tôn giáo khác là nó không có kinh thư hay Kinh thánh, không có các điều răn và cũng không có các điều luật để tín đồ phải tuân theo. Nó chỉ có những câu cầu nguyên đã được truyền khẩu từ đời này sang đời khác.
Từ bé sơ Rumiko đã được cha mẹ dâng vào đền thờ của Shinto như phần lớn những người Nhật khác. Sau đó mỗi năm vào dịp đầu năm mới sơ quay trở lại ngôi đền này. Khi được 9 tuổi, sơ tham gia vào một vũ điệu truyền thống, đánh dấu cho việc trưởng thành của mình.
Trong thời thơ sấu, kinh nghiệm tôn giáo của sơ Rumiko chịu ảnh hưởng rất lớn từ người bà. Sơ nhớ lại: “Bà tôi là một tín đồ trung thành của Thần đạo và còn là người thực hành Phật giáo. Bà cầu nguyện bất cứ lúc nào khi thấy một tượng Phật. Điều này hình thành một cảm giác sâu sắc về tình yêu đối với Thiên Chúa trong tôi”.
Trở thành Kitô hữu
Vào năm 24 tuổi sơ Rumiko trở thành Kitô hữu, sau một thời gian trải qua những khó khăn cá nhân và bệnh tật. Sơ kể lại kinh nghiệm trở thành Kitô hữu như sau: “Tôi yêu thích đọc sách, vì vậy tôi thường xuyên đến các tiệm sách. Ngoài ra đối với tôi, khi đến các cửa hàng sách tôi cảm thấy được sự bình an, thanh thản, khích lệ. Và một lần tình cờ tôi gặp được một cuốn sách của Carl Hilty với tựa đề ‘Cho những đêm không ngủ”. Trong cuốn sách này có rất nhiều đoạn được trích dẫn từ Kinh Thánh. Các câu của Tin Mừng đối với tôi là một niềm an ủi lớn. Như thế tôi bắt đầu đọc Kinh Thánh”.
Sơ tiếp tục: “Tôi nhận ra rằng Chúa Giêsu không bao giờ bỏ rơi tôi cho dù bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc sống tôi. Tôi nhận ra điều này khi đọc Tin Mừng của Thánh Gioan “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài” (Ga 6,37). Tôi cũng thích một bài hát của Tin lành, tôi cảm thấy Chúa gọi tôi qua bài hát này”.
Thiếu nữ Kitô trẻ bắt đầu tham dự các cử hành phụng vụ ở một nhà thờ tin lành. Nhưng sau đó Rumiko cảm thấy được thúc đẩy dâng hiến tất cả cuộc sống cho Thiên Chúa. Rumiko chia sẻ ước muốn này cho một mục sư. Mục sư khuyên cô nên đến một nhà thờ Công giáo, bởi vì theo mục sư trong Tin lành không có đời sống tu trì.
Tại nhà thờ Công giáo Rumiko gặp một phụ nữ, người sau này trở thành mẹ đỡ đầu của sơ. Sơ cho biết: “Tôi đã kể với bà ý định của tôi muốn trở thành một nữ tu; bà đã hướng dẫn và động viên tôi. Sau hai năm học giáo lý, tôi đã lãnh nhận Bí tích Rửa tội. Mẹ đỡ đầu tôi có hai người bạn là nữ tu của Dòng Nữ tử thánh Phaolô. Thế là bà hướng dẫn tôi vào hội dòng này”.
Sơ cho biết: “Cha mẹ tôi không đồng ý cho tôi trở thành nữ tu, nhưng cũng không ngăn cản tôi. Vào năm 2012 tôi đã tuyên khấn vĩnh viễn. Tôi không cảm thấy cần phải tìm cách thúc đẩy cha mẹ tôi trở lại đạo Công giáo bởi vì đức tin là một ân sủng. Tôi tin chắc rằng họ tin vào Chúa, ngay cả khi những thực hành tôn giáo của cha mẹ tôi khác với tôi. Cha tôi đã qua đời. Hiện nay, tôi còn mẹ tôi và một em trai duy nhất, họ không hiểu sự chọn lựa của tôi, nhưng họ hài lòng, bởi vì ơn gọi đã cho tôi niềm vui”.
Nguồn: vaticannews.va