Chính con cũng đang đói…

Thái Hà (08.8.2015) –

Kính thưa Chúa Giêsu,

Vậy là liên tiếp trong 5 tuần của năm Phụng Vụ B, tuần thứ 17 cho đến tuần thứ 21, Hiền Thê Hội Thánh của Chúa đã dọn cho con cái chúng con thực đơn Tin Mừng của Chúa Nhật là trọn vẹn chương 6 của Tin Mừng theo Thánh Gioan. Hôm nay đang là Chúa Nhật thứ 19, nằm ngay chính giữa y như một chiếc bản lề chuyển giao, sang trang.

Vâng, có thể thấy rất rõ, khởi đi từ cái đói bụng của đám đông dân chúng Do Thái tội nghiệp ngày xưa, Chúa đã đẩy vấn đề lên cái đói lòng, rồi đạt đến đỉnh cao là đói Sự Sống của toàn nhân loại. Và khởi đi từ mấy chiếc bánh và dăm con cá nhỏ nhoi tầm thường, Chúa đã lần hồi hé lộ cho chúng con: sẽ đến một lúc lương thực nuôi sống là chính thân Mình Ngài, chính Máu Ngài. Ai ăn lấy Ngài, uống lấy Ngài thì không còn đói, không còn khát, không còn “nghèo” nữa, không còn đâm đầu vào cái chết nữa, nhưng ngoi lên Sự Sống, trỗi dậy mà sống !

15-45-10nh1_xrja

Những ngôi nhà tạm bợ trên một khúc sông Hồng, Hà Nội. Ảnh baomoi

Lần giở trang nhật ký Mục Vụ, con ghi lại được những khuôn mặt đói, những con người khát, những mảnh đời “nghèo” xơ xác, những thân phận đang lê bước dần về phía bóng tối của sự chết.

Con xin làm một bản tường trình kính gửi Chúa, liệt kê mà không hệ thống phân loại chi cả, cũng không theo thứ tự thời gian, có chuyện cách đây mấy năm, có chuyện năm ngoái, có chuyện mới hôm qua, chỉ là sao lại theo những trang sổ tay con nguệch ngoạc viết vội, dùng để dẫn chứng trong các bài giảng Thánh Lễ Chúa Nhật.

Nhiều người, nhiều nơi, nhiều chuyện lắm, nhưng con chỉ xin chọn lấy 12 cái “nghèo” tiêu biểu, nói theo kiểu mấy ông cán bộ CS hay nói quen miệng trong các báo cáo, đó là những “nhân vật điển hình”, những “người thật việc thật” của xã hội hôm nay:

1. Một công nhân làm cho một Cty bị biểu tình đốt cháy ở Bình Dương, mất hết mấy tháng lương Cty nợ từ sau Tết, nay không còn cả tiền xe về quê…

2. Một cô gái lỡ lầm với một chàng trai bị vô sinh, nay có thai, cha đứa bé phủ nhận, cho là thai của người khác, ép phải phá thai mới chịu cưới…

3. Một người đàn ông bị phá sản, mắc nợ 5 – 6 tỷ đồng, vợ con bỏ trốn mất tăm tích, xã hội đen lùng bắt, anh phát bệnh tâm thần mà cứ như bị quỷ ám…

4. Một chị vừa sinh xong em bé, còn đang trong bệnh viện, anh chồng đến nhìn một lúc, nói một câu, rồi bỏ đi luôn, vì đã ăn ở vụng trộm lâu nay với một người đàn bà khác.

5. Một người xa quê làm nghề giúp việc nhà bên Mã Lai, bị cha con nhà chủ lạm dụng tình dục, bỏ chạy mà không còn giấy tờ tuỳ thân và tiền túi…

6. Một tài xế trẻ ở Gia Lai vì hy sinh cứu khách trên xe, quyết định ủi xe vào vị trí nguy hiểm nhất cho mình, em phải cắt cụt một chân, mù một mắt…

7. Một đôi vợ chồng đi khám thai định kỳ, bác sĩ siêu âm nói là bé bị đa dị tật, gia đình bên chồng bắt phải bỏ đi ngay chứ không thì mang tiếng…

8. Một người tù hình sự, đã bị nhiễm HIV, chuyển sang AIDS giai đoạn cuối, vừa được thả ra, cũng có thể là trốn trại, đến xưng tội và xin giúp đỡ…

9. Một em bé từ Cần Thơ đưa lên Sàigòn nằm viện, bị ung thư não có lẽ khó mà qua khỏi, nghe kể chuyện về Chúa thì tin và xin theo đạo…

10. Một đảng viên Công An ở Hà Nội, nay biết tin người em họ của mình là một Linh Mục trong Sàigòn, muốn quay trở về với Chúa sau hơn nửa thế kỷ bỏ Đạo theo đảng…

11. Một anh chồng bác sĩ Công Giáo, đã ngoại tình lăng nhăng, lại còn về nhà đánh vợ là một cô y tá tân tòng đến nỗi gãy sống mũi, và đã có lần phải sảy thai…

12. Một bác sĩ đến “Góc Xót Thương” ở DCCT quỳ viết trong nước mắt một trang giấy sám hối về hàng ngàn ca phá thai từ trước đến nay theo đúng chủ trương “giảm tỷ lệ” của nhà nước.

Kính thưa Chúa Giêsu, con lại còn ghi thêm được 12 địa chỉ giữa bao nhiêu là nơi chốn khác nữa, nơi tràn ngập người “nghèo”, người bị bỏ rơi hơn cả, mà con may mắn được biết, được tìm đến, được gặp gỡ bằng nhiều cách:

1. Trung Tâm Bảo Trợ Xã Hội ở Đồng Nơ, ngay giữa rừng cao su bạt ngàn của tỉnh Bình Phước, nơi tạm giam giữ hàng ngàn người thu vét sau những đợt làm sạch lòng lề đường thành phố Sàigòn.

2. Quận Bình Thạnh, giữa xóm rác ngập ngụa, có bà xơ già xin Dòng về chăm sóc mẹ bị bệnh, rồi nuôi heo để lấy tiền nuôi luôn cả chục người nghèo vô thừa nhận, chết luôn cái tên “bà xơ heo” !

3. Bệnh Viện Nhân Ái Bình Phước dành cho các bạn nam nữ có HIV, chuyển sang AIDS, hiện chỉ còn một cộng đoàn nhỏ các nam nữ Tu Sĩ từ Sàigòn tình nguyện lên ăn ở, chăm sóc các bệnh nhân.

4. Mái Ấm tạm đặt tên là Mái Ấm Martino ở Gia Kiệm, Đồng Nai, do một người Giáo Dân quy tụ hơn cả trăm người điên, người già, trẻ mồ côi, các cô gái lỡ lầm và các bé sơ sinh.

5. Ngôi Nhà mang tên vị ân nhân là Gary do Dòng Camillo phụ trách, dành cho các bệnh nhi ung thư ở Thủ Đức, sáng chở đi bệnh viện để được hóa trị, xạ trị, chiều lại chở về ăn học, ngủ nghỉ.

6. Nhà Ephata nằm bên nách Nhà Thờ Phú Trung, quận Tân Bình, ban ngày là nhà trẻ, buổi chiều tối trở thành mái ấm nương náu cho các bà mẹ đơn thân được ở bên con.

7. Làng phong Quả Cảm, nơi an hưởng tuổi già của cả trăm cụ cụt tay mất chân, chỉ cách 5 cây số tính từ phố “Dần Tiên” toàn là biệt thự của các ông quan tham bòn rút… “tiền dân” ở Bắc Ninh.

8. Gia Đình Truyền Tin, căn nhà bé tý, nơi một Nữ Tu của một Tu Hội Đời lạ lẫm ít ai biết đến, làm mẹ một mình nuôi 50 đứa con mồ côi nheo nhóc từ 3 ngày sơ sinh đến tuổi dậy thì.

9. Bản làng Hồng Ka thuộc tỉnh Yên Bái, nơi có thể gặp tộc người H’Mông, nghèo nhưng hiếu khách, sẵn sàng quỳ xuống không phải để xin tiền mà chỉ là xin d8 tay cầu nguyện, xin… “cho” Lễ !

10. Nhà Thờ Đại Tâm ở tỉnh Sóc Trăng, có ông cha già, áp huyết cao, đột quỵ mấy phen, nhưng vẫn tận tụy lo đủ mọi sự cho người Khmer nghèo đen đủi, từ cuốn Tân Ước bỏ túi cho đến chiếc xe đạp.

11. Trại tâm thần Trọng Đức ở huyện Đức Trọng, tỉnh Lâm Đồng, chỉ cách Đà Lạt 30 cây số, do một gia đình Giáo Dân chăm lo, hai khu nam nữ với tổng số hơn 300 người bệnh tâm thần.

12. Giáo Điểm Thới Long Xuân mở bán kính ra chạy xe 10km thì gặp được bao nhiêu là người nghèo, già yếu, bệnh tật nhưng chân chất nói cười, “tui theo Chúa vì tui thấy Chúa dễ thương quá hà…”

Kính thưa Chúa Giêsu, vậy đó, con nói thật, chỉ nguyên chuyện vâng lời Chúa mà lo cho họ miếng bánh, bát cơm, viên thuốc, manh áo, tấm chiếu thôi, cũng đủ mệt phờ, huống chi Ngài còn muốn chúng con còn phải tận tụy lo cho họ được ăn no, ăn ngon cả Bánh Hằng Sống nữa…

Và Chúa ơi, chính con cũng đang rất đói…

Lm. Giuse LÊ QUANG UY, DCCT, 8.8.2015