Thái Hà (19.03.2023) – […] Nói xong, Ðức Giêsu nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, rồi bảo anh ta: “Anh hãy đến hồ Xilôác mà rửa” (Xilôác có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được. Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: “Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?” Có người nói: “Chính hắn đó!” Kẻ khác lại rằng: “Không phải đâu! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi!” Còn anh ta thì quả quyết: “Chính tôi đây!” Người ta liền hỏi anh: “Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?” Anh ta trả lời: “Người tên là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: “Anh hãy đến hồ Xilôác mà rửa. Tôi đã đi, và sau khi rửa tôi nhìn thấy được.” Họ lại hỏi anh: “Ông ấy ở đâu?” Anh ta đáp: “Tôi không biết.” Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pharisêu. Nhưng ngày Ðức Giêsu trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sabát. Vậy, các người Pharisêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: “Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy.”
Trong nhóm Pharisêu, người thì nói: “Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sabát”; kẻ thì bảo: “Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?” Thế là họ đâm ra chia rẽ. Họ lại hỏi người mù: “Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Người là một vị ngôn sứ!” (Ga 9,1-41)
Có một người bị mù từ lúc mới sinh. Anh rất đạo đức nên thường kết thúc lời cầu nguyện bằng câu: “Xin Chúa ban cho con được sáng mắt, nếu điều đó hữu ích cho phần rỗi của con”. Một hôm, anh đi hành hương Đất Thánh để xin Chúa làm phép lạ chữa lành cho đôi mắt của anh. Lời cầu nguyện của anh được chấp nhận, mắt anh đã có thể mở ra để nhìn xem cảnh vật xung quanh. Khi niềm vui khỏi bệnh trôi qua, anh mới chợt nhớ là mình đã quên thêm vào lời cầu nguyện câu kết thúc quen thuộc: “Nếu điều đó hữu ích cho phần rỗi của con”. Lập tức anh liền quay trở lại nhà thờ để xin được mù trở lại kèm theo câu kết: “Nếu điều đó đem lại lợi ích cho linh hồn con”. Sau lời cầu này, mắt anh mù lại như trước. Tuy nhiên, từ ngày đó, anh mù đã bằng lòng sống an vui và không bao giờ muốn được sáng mắt nữa.
Anh mù trong trình thuật Tin Mừng hôm nay đã gặp Đức Giêsu. Đấng mang ánh sáng đến thế gian như chính Người đã tuyên bố: “Thầy là ánh sáng thế gian” (Ga 9,5). Ánh sáng Giêsu không chỉ chiếu soi cho những mảnh đời bất hạnh mù lòa về thể lý mà còn giãi sáng cho những tâm hồn đang bước đi trong đem tối của niềm tin. Chính lúc được chữa lành đôi mắt, anh mù cũng được mở ánh sáng về tâm linh. Anh đã thấy ánh sáng cứu độ cho cuộc đời anh và mạnh dạn tuyên xưng niềm tin vào Đấng cứu chữa mình. Nhưng khi thấy mắt anh được lành, những con người đang sáng mắt lại lao vào sự mù tối của đức tin: lòng họ chai đá trước sự thiện Đức Giêsu đã làm, con mắt bị che khuất bởi những sự thật giả dối, thói nệ luật và lòng đố kỵ, “vì thế, tội của họ vẫn còn”.
Vậy ra, sáng hay tối, nhìn thấy hay mù lòa không đơn thuần chỉ ở con mắt thể lý mà còn là vấn đề của con mắt tâm linh. Anh mù đã ra khỏi tối tăm, đời anh từ nay ngập tràn ánh sáng niềm tin. Còn chúng ta thì sao, bóng tối nào đang vây bủa tâm trí chúng ta, đêm đen nào đang cản trờ chúng ta trông thấy Chúa và anh chị em?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thắp sáng lên trong trái tim con niềm tin như muôn sao sáng, mờ xóa bóng tối nghi nan, gợi mầm sống tái sinh trần gian. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…