Thái Hà (27.12.2020) – Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa”, và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. Và này đây, tại Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-on. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. Được Thần Khí dun dủi, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng: Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân: Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài. Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-on vừa nói về Người. Ông Si-mê-on chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi: “Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en phải vấp ngã hay được chỗi dậy. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng -còn chính bà, thì một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà-, ngõ hầu những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người phải lộ ra. Lại cũng có một nữ ngôn sứ tên là An-na, con ông Pơ-nu-en, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa. Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem. Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê. Còn Hài Nhi, ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa. (Lc 2,22-40)
Chuyện kể rằng, một phụ nữ Pêru, trong giấc mơ, đã gặp thấy Đức Giêsu và được Người hứa là hôm sau sẽ đến viếng thăm. Khi thức dậy, chị rất háo hức và chuẩn bị mọi thứ để đón tiếp Chúa đến nhà mình. Cả ngày hôm đấy, chị chẳng đi đâu, cũng chẳng làm gì, ngoại trừ việc chuẩn bị cho người chồng đang ốm của mình một bát cháo. Chị đợi mãi, đợi mãi nhưng chẳng thấy Chúa đâu cả. Đếm đó, trong giấc ngủ, Chúa đã hiện ra và nói với chị: “Cảm ơn con vì chén cháo nóng hôm nay”.
Gia đình chính là khởi điểm để mỗi thành viên nhận ra Thiên Chúa đang hiện diện ở trần gian này. Sự hiện diện của Thiên Chúa sẽ được tở hiện rõ hơn khi tâm hồn mỗi thành viên đều mang lấy tâm tình thương mến lẫn nhau, hòa chung với một nhãn quan của Đức tin mà Thiên Chúa đã mời gọi chúng ta sở hữu. Hãy nên như cụ già Simêon, mặc dù tuổi đã cao, mắt đã mờ, nhưng vẫn khát khao được gặp Chúa. Sau bao nhiêu năm tháng đợi chờ, hôm nay cụ đã được tận mắt nhìn thấy và được bồng ẵm trên tay Con Thiên Chúa giáng thế. Miệng lưỡi cụ thốt lên lời chúc tụng vì hạnh phúc. Hài Nhi bé nhỏ kia là Con Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng con, để đôi mắt linh hồn chugns con có thể nhận ra Chúa nơi những người chúng con gặp gỡ hằng ngày, nhất là nơi những người thân yêu trong gia đình. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…