VRNs (05.01.2015) –Sài Gòn- theo news.va- Trong bài huấn dụ vào buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật hôm qua, 04.01, Đức Thánh Cha Phanxicô quay trở lại đề tài “xây dựng hòa bình.” Ngài nói: “Tôi hy vọng rằng việc khai thác bốc lột trên con người phải được khắc phục.”
Ngài nói: “Mỗi người, và mọi người đều khao khát hòa bình;Vì vậy xây dựng hòa bình là điều cần thiết và cấp bách!”
Đức Thánh Cha Phanxicô lặp lại rằng hòa bình luôn là điều có thể, và tất cả chúng ta đều được mời gọi “khơi lên trong lòng sự thúc đẩy của niềm hy vọng, để kiến tạo hòa bình vững chắc, sự hòa giải, và tình huynh đệ.” Mỗi người trong chúng ta, thể hiện cử chỉ tình huynh đệ trong việc tiếp xúc với tha nhân, đặc biệt là với những người đang đối phó với những căng thẳng trong gia đình hoặc những kiểu bất đồng khác nhau.” Ngài nói tiếp: “Những cử chỉ dù bé nhỏ nhưng đều có giá trị to lớn: chúng có thể là hạt giống phát sinh niềm hy vọng, khải mở con đường dẫn đến triển vọng hòa bình.”
Sau đây là nguyên văn bài huấn dụ:
Anh chị em thân mến,
Một Chúa nhật tuyêt đẹp đó là món quà đầu năm cho chúng ta! Một ngày tuyệt vời!
Trong Tin Mừng mà chúng ta nghe hôm nay, Thánh Gioan nói, “Nơi Ngài có sự sống, và sự sống là sự sáng cho nhân loại, ánh sáng chiếu soi vào bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng …Ngôi Lời là ánh sáng thật đã đến thế gian chiếu soi tất cả mọi người” (Ga 1: 4-5, 9). Người ta nói rất nhiều về ánh sáng, nhưng họ thường thích sự yên tĩnh lừa đảo của bóng tối. Chúng ta nói nhiều về hòa bình, nhưng chúng ta thường chọn lựa chiến tranh, hay chọn sự im lặng đồng lõa, hoặc chúng ta không làm gì cụ thể để xây dựng hòa bình. Thực ra thánh Gioan nói rằng “Ngài đã đến nhà của mình, nhưng người nhà đã không đón nhận Ngài” (Ga 1:11), “Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách.” (Ga 3: 19-20). Và đó là những gì Tin Mừng của Thánh Gioan đã nói. Tâm hồn con người có thể từ chối ánh sáng và thích bóng tối, vì ánh sáng phơi bày những việc xấu xa của họ. Những người làm ác thì ghét ánh sáng; cũng thế người làm điều ác thì ghét hòa bình.
Một vài ngày trước, chúng ta đã bắt đầu năm mới với thánh lễ Mẹ Thiên Chúa, cũng là ngày Thế giới Hòa bình với chủ đề: “Không còn nô lệ nữa nhưng là anh em”. Tôi hy vọng rằng việc khai thác bốc lột trên con người phải được khắc phục. Việc khai thác này là một bệnh dịch xã hội, là một sự xấu hổ trong mối liên vị các cá nhân và ngăn chặn một cuộc sống hiệp thông in dấu bằng việc tôn trọng lẫn nhau, thực thi công lý và bác ái. Mỗi người, và mọi người đều khát khao hòa bình; Vì vậy xây dựng hòa bình là điều cần thiết và cấp bách!
Hòa bình không chỉ là vắng bóng chiến tranh, nhưng là một môi trường chung nơi đó con người sống trong sự hài hòa với chính mình, hài hòa với thiên nhiên, và hòa hợp với người khác. Đây chính là sự hòa bình đích thực. Trước hết, dập tắt tiếng vũ khí và dẹp bỏ những mầm mống của chiến tranh vẫn còn là điều kiện không thể né tránh để khởi đi hành trình vươn tới hòa bình trong những chiều kích khác nhau của hành trình ấy. Tôi nghĩ đến những xung đột đã làm đổ máu nhiều vùng trên khắp hành tinh, đến những căng thẳng trong các gia đình và trong các cộng đoàn- trong biết bao gia đình, biết bao cộng đoàn, ngay cả các giáo xứ vẫn đang có chiến tranh! Thậm chí cả những xung đột nảy sinh trong những thành phố, làng mạc của chúng ta và giữa những nhóm khác biệt về nguồn gốc văn hóa, chủng tộc và tôn giáo. Chúng ta phải thuyết phục chính mình, bất kể mọi mâu thuẫn hiển hiện, rằng sự hòa thuận luôn hoàn có thể ở mọi cấp độ cũng như mọi hoàn cảnh. Sẽ chẳng có tương lai nếu thiếu vắng ý định và dự phóng cho hòa bình! Thiếu vắng hòa bình sẽ chẳng có tương lai!
Thiên Chúa trong Cựu Ước đưa ra những lời hứa. Ngôn sứ Isaia đã tiên báo: “Người sẽ đứng làm trọng tài giữa các quốc gia và phân xử cho muôn dân tộc. Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến.” (Is 2,4). Thật đẹp biết bao! Hòa bình đã được loan báo, như thể quà tặng đặc biệt của Thiên Chúa, trong ngày giáng sinh của Đấng Cứu Thế: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người Chúa thương” (Lc 2, 14). Quà tặng này đòi hỏi phải liên lỉ cầu nguyện. Chúng ta phải nhớ rằng: “Gốc rễ của hòa bình là cầu nguyện”. Quà tặng này phải được khẩn xin và phải được đón nhận mỗi ngày cùng với nghĩa vụ trong những cảnh huống mà chúng ta gặp phải. Ngay những buổi đầu của năm mới này, tất cả chúng ta được kêu gọi để tái nhen nhúm lên trong con tim một động lực của hy vọng, vốn phải được thể hiện ra nơi những hành vi cụ thể của hòa bình. Anh chị em có gây bất hòa cho người khác không? Hãy kiến tạo hòa bình! Nơi gia đình. Nơi cộng đoàn. Nơi công sở. Hãy kiến tạo hòa bình, hòa giải và tình huynh đệ. Mỗi người chúng ta phải thực thi những cử chỉ của tình huynh đối với đồng loại, đặc biệt là những ai đang đối mặt với những căng thẳng trong gia đình hay các loại bất hòa khác nhau. Những cử chỉ nhỏ bé này rất có giá trị: chúng có thể là hạt mầm trao ban hy vọng, chúng có thể mở ra những lối nẻo và viễn tượng của bình an.
Giờ đây, chúng ta hãy khẩn cầu Đức Maria, Nữ Vương Hòa Bình. Trong suốt cuộc đời mình, Mẹ đã gặp phải không ít những khó khăn trói buộc Mẹ như khó nhọc hằng ngày của hành trình hiện hữu. Nhưng Mẹ chưa bao giờ đánh mất bình an trong tâm hồn, là hoa trái của sự phó thác đầy tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Chúng ta hãy khẩn nài Đức Mẹ, là Mẹ âu yếm của chúng ta, soi dẫn cho toàn thế giới con đường đảm bảo trong tình yêu và hòa bình.”
Hoàng Minh