Đừng quên tặng Chúa Giêsu một món quà trong ngày Giáng Sinh

Thật tuyệt vời khi chúng ta mừng sinh nhật Chúa Giêsu bằng việc trao tặng quà Giáng Sinh cho nhiều người. Nhưng đôi khi, trong tất cả những chuẩn bị ấy, chúng ta lại quên mất người quan trọng nhất cần được tặng quà – chính là Hài Nhi Giêsu.

Xét theo khía cạnh xã hội, có những ngày lễ nhằm củng cố lại các mối tương quan (như Lễ Tạ Ơn, khi gia đình sum họp), và cũng có những ngày lễ giúp “xả hơi”, nới lỏng các chuẩn mực (như Halloween). Giáng Sinh thuộc loại thứ nhất, không phải thứ hai. Vì thế, món quà quan trọng nhất trong ngày này phải dành cho Chúa Giêsu. Thánh Kinh cho chúng ta những chỉ dẫn rất rõ ràng.

Món quà thứ nhất của các mục đồng: Vâng phục

Tin Mừng Luca kể rằng các mục đồng đã “vội vã ra đi” để tìm dấu chỉ mà các thiên thần đã loan báo. Sự vâng phục — đối với Thiên Chúa, với chính quyền hợp pháp và với quyền bính của Hội Thánh – là một nhân đức thiết yếu đối với chúng ta hôm nay.

Chính Chúa Giêsu cũng đã “vâng phục cho đến chết”. Thánh Phanxicô Salêsiô từng nói:

“Ma quỷ không sợ sự khắc khổ, nhưng rất sợ sự vâng phục thánh thiện.”

Một khởi đầu rất cụ thể là sống trung thành hơn với Năm Điều Răn của Hội Thánh.

Món quà thứ hai của các mục đồng: Loan báo Tin Mừng

Thánh Luca cho biết các mục đồng đã “loan truyền điều đã được nói với họ về Hài Nhi” và “trở về, vừa tôn vinh vừa ngợi khen Thiên Chúa”.

Trải nghiệm Giáng Sinh của chúng ta cũng đáng được chia sẻ. Khi được hỏi: “Giáng Sinh này bạn làm gì?”, ngoài những kế hoạch đi lại, ta có thể trả lời đơn sơ:
“Chúng tôi rất yêu mến Thánh lễ Giáng Sinh.” Và sau đó: “Tôi cảm thấy thật gần Chúa khi cầu nguyện trong nhà thờ, trước máng cỏ.”

Đừng quên rằng ngợi khen Thiên Chúa chính là mục đích của đời sống Kitô hữu, và sẽ là lời cầu nguyện của chúng ta trên thiên đàng. Hãy bắt đầu ngay từ bây giờ.

Món quà thứ nhất của các đạo sĩ: Của cải

Vàng có thể mang nhiều ý nghĩa, nhưng một điều rất rõ: vàng là tiền bạc. Chúa Giêsu đã nói:

“Đừng tích trữ kho tàng dưới đất… nhưng hãy tích trữ kho tàng trên trời.”

Thánh Têrêsa Avila đã diễn tả điều ấy cách mạnh mẽ:

“Lợi lộc lớn nhất của chúng ta là từ bỏ những của cải chóng qua.”

Giáng Sinh là thời điểm rất thích hợp để xét lại việc đóng góp bác ái, để nó bớt “thoải mái” cho ta, nhưng hiệu quả hơn cho người khác.

Món quà tiếp theo của các đạo sĩ: Thờ phượng

Nhũ hương được dùng trong việc thờ phượng, và các đạo sĩ đã phủ phục trước Hài Nhi. Thiên Chúa cũng mong chờ lòng thờ phượng của chúng ta — nhất là khi ta dám dâng cho Ngài những “ngẫu tượng” của đời mình.

Một câu hỏi giúp xét mình là:

“Điều gì là thứ tôi không sẵn sàng trao cho Chúa nếu Ngài xin?”

Có thể đó là chiếc điện thoại, thói quen giải trí, một sự lệ thuộc, cách tiêu xài, cơn nóng giận… hoặc là lòng kiêu ngạo.

Chúng ta thường nghĩ mình phải trở thành “phiên bản tốt nhất” của bản thân mới xứng đáng đến với Chúa. Nhưng Thiên Chúa yêu thương chính con người hiện tại của bạn.

Ngay cả khi bạn yếu đuối, thất bại, hay đang trong tình trạng tội lỗi, hãy dâng chính mình cho Ngài như “lễ tế ngợi khen và tạ ơn” — với tất cả những bất toàn.

Món quà kế tiếp: Cầu nguyện cho người đã qua đời

Mộc dược được dùng để tẩm liệm người chết. Việc cầu nguyện cho các linh hồn luôn là một phần quan trọng trong đời sống Công giáo:

– là một trong các việc bác ái thể xác: chôn xác kẻ chết,

– và hai lần trong các việc bác ái thiêng liêng: cầu cho kẻ chết và an ủi kẻ âu lo.

Đặc biệt trong mùa Giáng Sinh, nhiều người đang đau buồn vì mất người thân rất cần được an ủi. Và Giáng Sinh chính là niềm hy vọng lớn lao nhất cho người đã qua đời.

Món quà sau cùng: Phục vụ những người bé mọn

Giáng Sinh nói lên điều mà Tin Mừng Matthêu chương 25 diễn tả bằng lời:

“Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là làm cho chính Ta.”

Tại sao Chúa Giêsu lại đến trong nghèo khó, trên đường lữ hành, trong máng cỏ, như một Hài Nhi hoàn toàn bất lực? Bởi vì Đấng giàu có đã trở nên nghèo khó để chúng ta biết tìm Ngài nơi những người nghèo hôm nay.

Tom Hoopes – aleteia.org