“Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người. Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.” (Ga 1:9 và 14)
1. MÓN QUÀ NHỎ TUYỆT VỜI
Chị tôi nói nhỏ vào tai tôi: “Đến giờ rồi.” Tôi thức dậy ngay, nhịp tim đập mạnh. Đã 4 giờ sáng, không hiểu sao tôi đã ngủ quá trễ vậy. Đó là buổi sáng lễ Giáng Sinh. Đáng lẽ tôi phải thức vài giờ trước kìa.
Tôi dậy thật nhanh. Phòng trong nhà, cha mẹ vẫn ngủ ngon. Tôi chờ ngày này cả năm rồi, luôn để ý tờ lịch mỗi khi tôi đi qua, lúc nào cũng vậy. Tôi xem các chương trình đặc biệt lễ Giáng Sinh trên ti-vi. Tôi muốn cười to, chơi đùa, và nhất là muốn mở những món quà ra.
Khi tôi đến gần căn phòng, chị tôi đặt ngón tay lên miệng và nói nhỏ: “Ông già Noël có thể vẫn ở đây.” Tôi gật đầu. Mới 6 tuổi, nhưng tôi biết tất cả về Ông Già Noël và điều kỳ diệu của ông. Khi tôi 7 tuổi, chị tôi cố gắng cho tôi biết về những mơ ước…
Rồi tôi bước vô phòng, theo bản năng tôi chạy đến chỗ để quà, nhưng điều gì đó khiến tôi lưỡng lự. Thay vì chạy ùa tới, tôi nhìn vô phòng và muốn giây phút này kéo dài. Chị đứng im lặng bên tôi. Hai chị em chăm chú nhìn cây Noël được trang trí từ vài tuần trước. Ánh điện lung linh, các vật trang trí lấp lánh, thiên thần màu vàng ở trên đỉnh cây. Đó là cảnh đẹp nhất mà tôi từng thấy.
Trên chiếc bàn gần đó, những chiếc bánh chúng tôi để cho Ông Già Noël đã biến mất, có mảnh giấy ghi: “Cảm ơn. Chúc Giáng Sinh vui vẻ!” Mắt tôi tròn xoe ngạc nhiên nhìn mảnh giấy, vì tôi chắc rằng tôi đã có bằng chứng về sự hiện diện của Ông Già Noël. Nhưng trước khi tôi thực sự rất ngạc nhiên về mảnh giấy, chị đưa cho tôi một gói nhỏ, vừa cười vừa nói: “Đây là của chị.”
Tay tôi run lên, tôi từ từ mở gói quà, cố gắng giữ lại chiếc nơ xanh. Bên trong là chuỗi hạt yêu quý của chị, chuỗi hạt có thêm hình trái tim nhỏ. Hai năm trước, chị nhận món quà này của ông bà ngoại. Tôi chăm chú nhìn món quà và quên hẳn lời nhắn của Ông Già Noël.
Chị choàng tay qua vai tôi: “Năm nay Ông Già Noël định tặng em một chuỗi hạt, nhưng….” Chị ngừng nói, mở to mắt, rồi nói tiếp: “Ông già Noël không có cơ hội nữa.” Ông đã mất vào buổi sáng lễ Phục Sinh vì bệnh tim. Mẹ chúng tôi vẫn khóc thầm khi nghĩ không còn ai chăm nom. Chị tôi nói: “Em có thể nhận chuỗi hạt của chị.”
Tôi cầm chuỗi hạt như thể được làm bằng thứ vàng ròng giá trị nhất trên đời, nó có vẻ lấp lánh hơn những thứ khác. Chị vừa cầm chuỗi hạt vừa nói: “Để chị đeo cho em.”
Trái tim nhỏ trên chuỗi hạt như ấm áp trên da thịt tôi, hầu như nó sống động. Tôi nghĩ mình có thể gặp ông ngoại. Ông thích lễ Giáng Sinh, và ông luôn làm chị em tôi ngạc nhiên vào ngày lễ này. Chị nói như thể đọc được ý nghĩ của tôi: “Em hãy coi điều ngạc nhiên này là của ông ngoại.” Tôi nắm tay chị thật chặt.
Khi thức dậy, cha mẹ có thể thấy cây Noël tuyệt đẹp với những món quà còn nguyên. Hai chị em ôm nhau trong niềm hạnh phúc… Thiên Chúa vô cùng mầu nhiệm!
2. CHÚC MỪNG GIÁNG SINH
Chúng ta cùng tưởng tượng lúc Đức Maria được Thiên Chúa tuyển chọn làm Thân Mẫu của Thánh Tử Giêsu và có những nghịch lý. Có sự kiêu ngạo và sự khiêm nhường, có nỗi sợ hãi và niềm tin tưởng, có trách nhiệm và sự ngơi nghỉ. Và rồi Đấng Mêsia đã đến thế gian đúng như lời hứa ban của Thiên Chúa.
Chắc chắn rằng Đức Giuse và Đức Maria phục vụ thế gian theo cách mà ít người có được. Các ngài phục vụ Thiên Chúa và nhân loại bằng một niềm tin vững vàng, kiên định, không chút dao động. Sự đáp lại của Đức Maria khi sứ thần truyền tin với lời chấp nhận đầy vẻ khiêm nhường: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1:38)
Khi Đức Giuse biết tin Đức Maria có thai, ngài định tâm âm thầm bỏ đi xa chứ không muốn tố cáo vị hôn thê. Nhưng khi được sứ thần báo mộng, ngài tin Đức Maria là người công chính và chấp nhận mối quan hệ phu thê với nàng. Đó là chứng cớ cho thấy Đức Giuse rất yêu mến Đức Maria và hoàn toàn tín thác vào Thiên Chúa, không chút nghi ngờ, không hề đắn đo.
Trên đường về quê theo lệnh kiểm tra nhân khẩu, Đức Giuse và Đức Maria tới Belem thì trời tối, nhưng không tìm được chỗ trọ nên phải ra hang đá ngoài đồng vắng. Và Hài Nhi Giêsu hạ sinh đêm đó. Hãy tưởng tượng cảnh các mục đồng được thiên thần báo Tin Vui, và ngay sau đó họ cùng nhau tới Belem, vui mừng tíu tít bên Hài Nhi Giêsu và Song Thân của Ngài.
Kinh Thánh đã cho biết: “Đức Maria hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng.” (Lc 2:19) Sau 8 ngày, Đức Giuse và Đức Maria đưa Con Trẻ Giêsu lên Đền Thờ để thánh hiến cho Thiên Chúa. Nhưng có “điều lạ” là cả ông Simêon và bà Anna đều nhận ra Hài Nhi đó chính là Đấng Thiên Sai, Đấng Cứu Thế. Và rồi còn có nhiều điều kỳ lạ liên quan hai vợ chồng trẻ là Đức Giuse và Đức Maria.
Thiết tưởng, dù bạn là ai thì cũng nên biết rằng Đức Kitô luôn hiện diện bên cạnh và trong tâm hồn bạn. Đấng Cứu Độ đã đến, Ơn Cứu Độ đã được trao ban cho nhân loại. Chúng ta có được cứu độ hay không là tùy thuộc cách sống của chúng ta.
Mùa Vọng về, Giáng Sinh đến. Đặc biệt trong đêm Chúa Giáng Sinh và ngày Lễ Giáng Sinh, chúng ta hãy theo lời báo của thiên thần, cùng bước đi với các mục đồng đến thờ lạy Đấng Cứu Độ Giêsu Kitô, và cùng hợp ca với ca đoàn thiên thần: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.” (Lc 1:14) Đặc biệt là đừng quên chân thành nói với nhau: “Chúc Mừng Giáng Sinh! Merry Christmas!”
Lạy Chúa Giêsu Hài Đồng, xin cảm tạ Ngài đã đến thế gian để dạy chúng con cách sống tốt và cách làm người. Xin cảm tạ Ngài vì Ngài đã vâng lời Chúa Cha đến nỗi vui lòng mặc xác phàm, đồng lao cộng khổ để chia sẻ kiếp người với chúng con. Thật vui mừng khi chúng con sống trong Mùa Vọng và hân hoan đón mừng Ngài giáng sinh, ở với chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Amen.
TRẦM THIÊN THU