Lối đường nào ?
Đêm lặng yên
Tiếng chổi quét đường xoèn xoẹt.
Ánh đèn đường vàng vọt
Người lao công thầm lặng mảnh đời riêng.
Những sớm chiều hò hẹn với bụi đường
Gom cùng lá vàng khô,
xác chuột mèo dưới nắng thiêu nồng nặc mùi phân hủy
Và rác rưởi tạp nham,
với phân chó phân mèo bết bê, đầu đường cuối dốc
Mỗi nhát chổi sạch phố phường, có xao động nhân tâm?
Những giọt mồ hôi đêm lăn dài, ai kẻ băn khoăn?
Từng cen-ti-met không khí trong lành,
ai thương: lao nhọc nào lặng lẽ
Em muốn cám ơn: các bác, các anh, các chú cô,
cây chổi chiếc ki, âm thầm nhỏ bé
Gìn giữ khoảng trời xanh, nắng ấm, mây hồng,
Cho bao con đường trải rộng nét văn minh
Và bầu khí giảm bớt phần ô nhiễm
Nhưng… lẫn trong hoan vui, có nỗi niềm đau xót
Vì lá trút rơi, vốn hờ hững vô tình
Còn xác thú, rác, phân,
những ném quăng ác ý đến lạnh lùng
Bàn tay ai vô tâm,
tống sạch ra lề đường: những gì bẩn dơ gớm ghiếc
Lối đường nào mở ra, để vào được trái tim người chật hẹp?
Để san bằng những mấp mô đời vị kỷ dối gian
Để mùa thu thả lá ngọt ngào hơn
Để vạt nắng trải vàng cây xanh mát
Để người phu quét đường
Đôi mắt biết cười, đôi môi biết hát
Gom sầu phiền nhân thế trả hư không
Để những bàn tay, chia sẻ trách nhiệm chung,
cho cuộc sống tươi hồng, dậy men bác ái…
Con Sóng Nhỏ
Giáo Huấn Xã Hội Công Giáo, số 17