Dưới đây là nguyên văn bức điện thư của chính Nữ tu Léontine Lan, Dòng Con Đức Mẹ Vô Nhiễm Huế, kể về Ơn Lạ Đức Cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận.
+++
ÐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn văn Thuận đã chữa lành mắt con.
Con thực sự ngập ngừng không dám viết về một việc có liên quan đến bản thân mình, nhưng nếu cứ mãi lặng thinh, giữ riêng cho mình và không chia sẻ, con lại cảm thấy có lỗi lớn với Ơn lạ nầy: ÐHY PHANXICO NGUYỄN VĂN THUẬN đã chữa lành mắt cho con.
Ngày 23/12/2009, sau khi dự đám tang thân phụ của một chị em trong Dòng, con bước lên xe và bỗng nhiên mắt không thấy rõ nữa. Con đến khám bs Mẫn ở Huế, bs bảo “ sáng mai nhập viện mổ gấp, mắt phải bị viêm võng mạc, xuất huyết pha lê thể”. Sáng hôm sau, khi khám lại kỹ hơn, bs bảo “ “Tốt nhất là đi chữa trị tại Sài Gòn”.
Chiều 24/12, khi mọi người trong Nhà Dòng nô nức chuẩn bị Lễ Rước Chúa Hài Ðồng đêm Noel, con lại phải lủi thủi một mình về sân bay Phú Bài làm thủ tục vào Sài Gòn, con cảm thấy buồn khi phải một mình lặng thinh kiệu Chúa Hài Ðồng trên chuyến bay Huế – Sài Gòn. Ðến Sàigòn lúc 9g đêm, mắt con tối sầm lại, chỉ còn thấy lờ mờ .
Sáng hôm sau, ngày 25/12, con đến Bệnh Viện Mắt TP.HCM và được bs Kim Phụng khám . Bs K. Phụng bảo ”con mắt nầy nếu mổ, không ai hứa sáng”. Bs kiên nhẫn điều trị, tái khám và liên tục đổi thuốc trong hơn 3 tháng. Mắt vẫn không có dấu hiệu gì khá hơn, không đếm được các ngón tay mà bs giơ lên. Cuối cùng, bs cho giấy nhập viện để “Mổ cầu may, nếu muốn “.
Được một chị bạn giới thiệu, con đến nhờ bs chuyên khoa mắt Chi Lan khám thêm tại Phong Khám Nhà Thờ Tân Định, bs nầy cũng khẳng định : “Không còn thuốc nào chữa được, nên nhập viện mổ thử xem, còn nước còn tát”. Bs Chi Lan cho siêu âm mắt rồi chuyển đến Khoa Đáy Mắt nhờ bs Hồng Dung giải phẩu: một cuộc mạo hiểm cầu may, hoặc được thấy, hoặc bị mù vĩnh viễn.
Con lo sợ phó thác và không ngừng tâm niệm với ÐHY Thuận: “Xin cho tâm hồn con được bình an. Nếu phải mù, xin cho con được kết hợp với Chúa trong nghịch cảnh; nếu được sáng mắt, con sẽ tìm đọc hết tác phẩm về ngài.”
Trước đó, trong suốt 4 tháng nhắm mắt, con đã nghe đi nghe lại các cuộc nói chuyện của Ngài với giới trẻ đây đó, rồi đến các cuộc phỏng vấn và các buổi giảng Tỉnh Tâm tại Giáo Triều. Càng nghe, con càng khâm phục quý mến Ngài biết bao: Một Tâm Hồn thật cao cả !
…Một giờ chờ đợi phiên mổ thật hồi hộp rồi cũng đến. Lạ thay, khi bs Dung vừa đưa bàn tay lên, con bỗng nhiên thấy được và đếm đúng các ngón tay mà mới hôm qua, để trắc nghiệm trước khi quyết định mổ, con vẫn không thấy gì. Bs rất ngạc nhiên – ngừng ca mổ và khuyên nên uống thuốc đợi thêm tháng nữa xem sao. Con tiếp tục uống thuốc và lòng vẫn luôn cầu xin Chúa thực hiện Lòng Thương Xót nhờ lời cầu bầu của ÐHY Phanxixo Xaviê.
Lần tái khám cuối cùng nầy là quyết định số phận của con. Con cuộn tròn tấm ảnh ÐHY và nắm chặt trong tay để trấn an. Khi nhìn lên bảng thì – Chúa ơi ! con đã đọc được 4 hàng chữ đầu tiên trên bảng – những con chữ mà hơn 5 tháng nay, con không thấy gì khác ngoài màu đen nâu.
Thế là mắt con đã được chữa sáng mà không cần đến “giải pháp phẫu thuật cầu may” theo chẩn đoán trước đây của các bác sĩ – mọi người kể cả BS chuyên khoa, ai cũng lấy làm ngạc nhiên, không biết lý do . Nhưng con thì con biết rõ vì sao con được chữa lành.
CON XÁC TÍN RẰNG ÐHY PHANXICÔ NGUYỄN VĂN THUẬN ÐÃ BAN CHO CON ƠN LẠ NẦY – MẮT CON ĐÃ ĐƯỢC CHỮA SÁNG.
Con thưa lên đây sự kiện này để Tạ Ơn Chúa – Cảm Tạ ÐHY Phanxicô Nguyễn Văn Thuận vì nhờ lời cầu bầuu của Ngài mà Chúa đã ban cho con được sáng mắt.
TRI ÂN ÐỨC CỐ HY PHANXICÔ NGUYỄN VĂN THUẬN
M.Léontine, FMI.
nguồn: http://cuucshuehn.net/…/DHY-Phanxico-Xavie-Nguyen-Van-Thuan…