Đã 12 năm trôi qua, người mẹ ấy vẫn kiên trì đội đơn tìm đến các cửa công quyền kêu oan cho con. Tài sản dần tan, tuổi xuân chẳng màng, sự héo hon rút vào trong thân thể người mẹ vốn gầy gò và đôi mắt, vì không còn nước để rơi, như xát vào nỗi oan khiên, bật lên tiếng uất nghẹn tột cùng hết năm này đến năm khác…
Ngày mai, Tòa án xét xử giám đốc thẩm vụ án Hồ Duy Hải, với cáo buộc “giết người, cướp tài sản” tại Bưu điện Cầu Voi sẽ diễn ra trong ba ngày, từ ngày 06/05/2020 đến 08/05/2020.
Người mẹ nào cũng có những trăn trở lo lắng và đau cùng với những nỗi đau của con. Vì con, họ sẵn sàng làm mọi sự, gánh những gánh nặng lo toan, cam chịu mọi sự tệ hại xảy đến cho mình.
Nếu cả thế giới chống lại con, đổ vấy cho con, muốn tiêu diệt con, vẫn còn mẹ bên con, kiên trì đòi công lý và công bằng cho con. Có người mẹ nào không thương con, không muốn những điều tốt đẹp cho cuộc đời con, không muốn sống một cuộc sống tràn ngập yêu thương, bình an và hạnh phúc bên con?
Nếu hạnh phúc đòi phải tạo lập mới có, thì hạnh phúc cũng đòi phải có sự chấp nhận hy sinh. Nếu trên thế gian này, không có nỗi đau nào giống nỗi đau nào, thì nỗi đau của những người mẹ lại giống hệt nhau, bởi nó xuất phát từ trái tim yêu thương trọn vẹn dành cho con.
Hạnh phúc và những nỗi đau vì yêu thương ấy hình như có sự liên kết hữu cơ với nhau và tỷ lệ thuận với nhau về mức độ vô biên của chúng, mà sự chịu đựng mọi gian truân vất vả là cái giá cho sức bền của lòng yêu thương ấy. Chính sự hy sinh cao cả của người mẹ cho thấy chiều cao hạnh phúc và chiều sâu của những nỗi đau cam chịu trong sự mênh mông khôn sánh của tình mẹ thương con.
Trong bức tranh ảm đạm của các phiên tòa bất công vô pháp, trái lẽ Trời và nghịch lòng người đã xảy ra ấy, hình ảnh người mẹ khắc khổ, mệt mỏi, ngồi bệt bên vệ đường kêu oan cho con, với tiếng khóc khan đã thấu đến Trời cao, như đã từng làm chạnh lòng mọi người.
Người mẹ ấy với nỗi đau hình như đã hòa quyện làm một với những người mẹ trên cõi đất Việt tang thương này, khi những người con vô tội của họ cũng đang phải chịu tù đày vì những bản án bất công do Nhà cầm quyền Cộng sản gây ra.
Ngày mai, những bằng chứng vô tội của tử tù Hồ Duy Hải đã tập hợp lại, phiên tòa Giám đốc thẩm đầu tiên vụ án Hồ Duy Hải mở ra. Dù đàng sau vụ án này có phải là sự đấu đá của các thế lực trong bộ máy Chính quyền, và số phận sau cùng của Hồ Duy Hải được tòa phán quyết thế nào, những người tha thiết với sự thật và công bằng vẫn dõi theo, và cùng với người mẹ đau khổ ấy hướng vọng trời cao, với hy vọng công lý trở lại với pháp đình, để tử tù Hồ Duy Hải có cơ hội “Rồi một chiều nào đó, anh về nhìn mẹ yêu, nhìn thật lâu, rồi nói, nói với mẹ rằng mẹ ơi. Mẹ ơi! Mẹ có biết hay không? Biết là, biết là con thương mẹ không?” (thơ Nhất Hạnh)
Lm. Giuse Ngô Văn Kha, DCCT