Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT
Thái Hà (06.10.2015) – Đọc bài tin mừng thứ Ba tuần XXVII thường niên hôm nay, dường như ta cảm thấy có cái gì đấy tội nghiệp cho bà Mác ta. Chúa đến chơi nhà, bà tất bật lo chuẩn bị đại tiệc để tiếp đãi Chúa. Chúa thì không ưa chuyện mâm cao cỗ đầy. Ấy vậy, bà cứ loay hoay chạy ra chạy vào lo nấu nướng hết món này đến món khác. Đang khi đó, cô em Maria của bà chẳng được tích sự gì, cứ ngồi lì dưới chân Chúa mà nghe Chúa giảng dạy về Nước Trời.
Bởi giờ ăn sắp đến rồi mà việc chuẩn bị tiệc chưa đâu vào đâu cả, thế là bà Mác ta cuống quýt lên và bắt đầu càu nhàu với cô em Maria, đồng thời trách khéo Chúa: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!” Bà nói thế cốt để làm sao cho việc tiếp đãi Chúa được chu đáo.
Nào ngờ, Chúa nói thẳng với bà: “Mác ta! Mác ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” Ý Chúa muốn nói trên đời này chỉ có thực tại Nước Trời mới có giá trị trên hết và người ta chỉ có thể ở trong sự thinh lặng mới lắng nghe được sứ điệp Nước Trời mà thôi. Và một khi để sứ điệp của Chúa chi phối cuộc đời người ta, thì dù vẫn phải bôn ba với cuộc sống cơm áo gạo tiền, thì người ta vẫn có được niềm vui của sứ điệp Nước Trời và sự bình an của Chúa ngự trị cõi lòng mà không băn khoăn lo lắng, sợ hãi đủ điều nữa.
Cuộc sống chúng ta ngay nay đang thiếu một điều vô cùng hệ trọng, đó là sự thinh lặng. Có thể nói, hằng ngày ta bị bao vây bởi đủ thứ âm thanh của xã hội công kỹ nghệ. Những tiếng còi inh ỏi của xe hơi, xe gắn máy trên đường phố, tiếng ầm ầm của động cơ, máy móc nơi công xưởng, hay những âm thanh hỗn loạn của máy vi tính, của chuông điện thoại, tiếng ồn ào với lời ra tiếng vào nơi các quán ăn, nhà hàng…đã chiếm hết tâm trí chúng ta đến nỗi chúng ta không còn biết mình từ đâu đến và sẽ đi đâu. Không những thế, đầu óc chúng ta còn bị chi phối bởi đủ thứ những lo toan về cuộc sống vật chất hằng ngày. Và rồi chúng ta cứ loay hoay và quay cuồng trong cuộc sống ồn ào như thế từ ngày này qua ngày khác mà chẳng còn tha thiết đến con đường thiêng liêng dẫn về thiên giới nữa!
Qua hình ảnh bà Mác ta trong bài Tin mừng hôm nay, bạn và tôi được Chúa nhắc nhở rằng mọi sự đời này rồi sẽ qua đi hết, chỉ có một điều cần thiết không bao giờ tan biến mà ta phải chuẩn bị ngay từ bây giờ, đó là Nước Trời! Để lắng nghe được sứ điệp Nước Trời, thì tôi và bạn phải ở trong sự tĩnh lặng của tâm hồn! Vậy mỗi ngày chúng ta đã dành bao nhiêu phút để nghĩ về thiên giới, để nghe Chúa nói trong tâm hồn về lẽ sống đời đời mai sau?