Thái Hà (17.10.2019) – Gửi tới quý vị đọc giả bài viết của linh mục Gioan Nguyễn Ngọc Nam Phong, C.Ss.R về ông Hà Văn Thịnh. Ông Hà Văn Thịnh nguyên giảng viên khoa lịch sử trường Đại học Huế. Vào năm 2008, khi nhận được thông tin cắt xén có chủ đích lời của Đức tổng Giuse Ngô Quang Kiệt, thầy Thịnh đã có những bài viết tấn công ngài trên báo nhà nước cách nặng nề. Tuy vậy, sau khi được nghe đầy đủ bài phát biểu của Đức Tổng Giuse, thầy Thịnh đã công khai viết thư gửi Đức Tổng Giuse nhận mình sai và xin sự tha thứ. Bức thư nhận sai, xin sự tha thứ cách công khai của thầy Thịnh với Đức Tổng Giuse Ngô Quang Kiệt làm truyền thông nhà nước coi ông như kẻ phản bội. Thầy Hà Văn Thịnh đã qua đời hôm nay, 17.10.2019 ở tuổi 64.
Nhiều lần vào Huế, dự định thăm thầy, mặc dù không quen biết, chỉ biết thầy khi vụ việc xảy ra tại Thái Hà – Toà Khâm sứ năm 2008.
Hồi đó, thầy là một trong những người tích cực nhất trong số những người bị truyền thông nhà nước dẫn dắt vào mê hồn trận đấu tố Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt.
Nhưng sau đó, biết truyền thông đã cắt xén lời Đức Tổng, thầy đã viết một lá thư xin lỗi Đức tổng hối hận vì những gì đã làm:
“Tôi biết những gì mình viết về TGM ngày nào (đăng trên báo Lao Động) là một sai lầm và, ở mức độ nào đó, có thể coi là một tội ác khó có thể biện minh. Tôi muốn cầu xin một sự thứ tha nhưng chắc chắn rằng sự day dứt của lương tâm thì chẳng thể nào nguôi ngoai được…
Qua đây, cũng xin nói cho rõ “vụ” này. Hồi ấy, tôi là cộng tác viên thường xuyên của báo Lao Động. Viết với đam mê và trách nhiệm thực sự của nghĩ suy là mình luôn bảo vệ cái đúng, chống lại những điều sai (ấu trĩ, ngây ngô, ngu dốt…; để cho độc giả và quý vị xa gần phán xét, mặc nhiên tôi không phàn nàn hay khiếu nại). Một lần, tôi nhận được điện thoại của ông Tô Quang Phán, Phó TBT (nay là Tổng BT Hà Nội Mới), nói rằng Tổng GM Ngô Quang Kiệt tuyên bố cầm hộ chiếu Việt Nam thấy nhục nhã, hãy viết ngay một bài bình luận về sự kiện trên….
Nhận được lệnh, với thông tin 8 chữ, tôi viết liền cho kịp bài báo để mai đăng, sau khi đã đọc lại toàn bộ Kinh Thánh. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa hiểu nổi, vì sao chỉ sau có mấy tiếng đồng hồ, vừa đọc Kinh Thánh lại vừa viết ra được bài báo tổng hòa và tận cùng của nỗi đau, sự xấu hổ mà không hề có một thoáng mảy may băn khoăn về chuyện đúng, sai? Xem ra, sự đui dốt, thỏa thê khó tìm thấy giới hạn.
Bây giờ, tôi biết tôi xứng đáng bị rủa sả bởi những lời tàn tệ. Tôi viết bài này để xin một sự thứ tha, chắc rằng Chúa Nhân Từ sẽ tha thứ cho tôi, coi như đó là một tai nạn của lỗi lầm và xuẩn ngốc; nhưng, những bạn đọc yêu mến sự thật và công lý thì chẳng thế, bao giờ…
Tôi đã như một kẻ đui mù thách đấu với Tổng GM Ngô Quang Kiệt chỉ bằng cái sinh tử lệnh có 8 chữ, tức là bằng đúng một nửa của 16 chữ vàng cắt dán! Lỗi lầm và đau xót đang được đo bằng sự ê chề. Tôi chỉ còn biết sùng kính ngước nhìn lên và nói tới hai chữ: Cầu Xin! Huế, 28.9.2011″.
Lúc đó, vào năm 2011, lá thư của thầy đã gây xôn xao mạng xã hội và dĩ nhiên, chính quyền thì không thích chút nào. Riêng với những người Công giáo, lá thư của thầy nhắc nhở mọi người về bổn phận tha thứ như Chúa truyền dạy. Tất cả đều hoan hỉ, cầu mong những điều may mắn đến với thầy.
Gần đây, thầy mang bệnh nặng. Biết rằng y học không thể cứu chữa, thầy cũng đã chạy đến với Lòng Thương xót để cầu xin sự bình an.
Trước ngày thầy ra đi, thầy có nhắn lại một điều: “Cám ơn cha”.
Cám ơn thầy dù chưa một lần gặp mặt. Cầu Chúa ban phước lành cho thầy, đặc biệt cho các thân nhân của thầy luôn được an ủi trước sự mất mát không gì bù đắp nổi.
Facebook Lm. Gioan Nguyễn Ngọc Nam Phong, C.Ss.R