Nói chung, tôi chẳng quan tâm đến ngày 8/3, ngày mà nhà nước cộng sản rêu rao là “ngày quốc tế phụ nữ”. Nhưng hôm nay thử “công nhận” nó là ngày QTPN để nhìn vào cách mà họ- nhà cầm quyền cộng sản tôn vinh phụ nữ, nhất là những phụ nữ mất đất, mất nhà mà ta vẫn gọi họ là “dân oan”.
Ít nhất hai phụ nữ, là cư dân Vườn rau Lộc Hưng đã bị đánh đập, bị bắt cóc vào sáng nay 8/3/2019- ngày Quốc tế phụ nữ. Lý do họ bị bắt là vì dám livestreams, ghi lại hình ảnh hàng chục công an, dân phòng, côn đồ đang bao vây, khủng bố bà con dân oan ngay trên mảnh đất VRLH của họ.
Bảo Quyên, một phụ nữ có 3 con nhỏ bị một nhóm an ninh, mật vụ đeo khẩu trang xông vào cướp điện thoại, lôi cô xềnh xệch trên nền đất và tống lên xe.
Thấy bạn bị bắt, Thuý Thanh- cũng là một người mẹ mới sinh con được 15 tháng tuổi, vội vàng lao vào ôm bạn. Cô hy vọng sẽ “cứu” được bạn mình khỏi sự bắt bớ để về với đứa con nhỏ mới 14 tháng tuổi đang chờ ở nhà. Nhưng làm sao mà Thuý Thanh cứu được bạn khi “lực lượng khẩu trang” chỉ là công cụ, là lũ “còn đảng còn mình”, sẵn sàng thực hiện bất cứ tội ác nào và không hề chùn tay. Thanh bị tống lên xe. Ý nghĩ “ mình không thể bị bắt, không thể để đứa con 15 tháng tuổi phải xa mẹ” khiến cô lấy hết sức lực để vùng vẫy. Cô bị rớt khỏi xe. Đúng là một sự may mắn. Cô không bị bắt lại nhưng một trận mưa đấm, đá, thụi, đạp dội lên người và Thanh chỉ biết nằm im dưới đất, ôm đầu hứng chịu. Không chỉ đấm, đá, đạp vào gáy, vào người Thanh mà chúng còn bẻ từng ngón tay cô. Chúng bịt mắt, bịt miệng để cô không thể kêu la hay nhìn thấy những kẻ hành hung cô. Nhưng Thanh vẫn nhìn rõ một trong những kẻ đánh cô mặc sắc phục công an. Cô nói với tôi “bây giờ em đau lắm, khắp người em giờ đầy vết bầm tím và em đang rất buồn nôn. Trên lưng em vẫn in dấu giày chúng đạp em”.
Gia đình Thuý Thanh có 3 căn nhà bị phá huỷ trong ngày 8/1/2019. Hiện vợ chồng cô cùng hai đứa con nhỏ (đứa nhỏ nhất 15 tháng) đang ở nhờ nhà mẹ. Đấy là căn nhà chỉ rộng 30m2 với cả thảy 10 con người sống trong đó. Chồng Thanh làm nghề chạy xe ôm và anh không hề biết vợ bị đánh vì còn đang mải đi làm.
Giống như Thuý Thanh, Bảo Quyên mới sinh con được 14 tháng tuổi. Sau khi nhà bị đập, vợ chồng Quyên cùng ba đứa con nhỏ phải thuê nhà ở trọ. Cuộc sống vô vàn khó khăn. Quyên bị túm tóc, kéo lê trên đường trước khi bị tống lên xe, chở đến đồn công an. Quyên bị giam giữ trái phép suốt 9 tiếng đồng hồ. Trong thời gian ở trong đồn công an, cô bị hạ huyết áp, bị đau đầu và nôn ói. Cô yêu cầu được về nhà để cho con bú, nhưng yêu cầu của cô bị phớt lờ. Khoảng 16g30 phút cùng ngày, cô trở về nhà trong tình trạng mệt mỏi và kiệt sức vì nhịn đói.
Tròn hai tháng sau khi đổ quân vào phá huỷ 503 căn nhà tại Vườn rau Lộc Hưng, nhà cầm quyền đã cho công an, côn đồ cắm lều ngay trên đất của bà con. Chúng đuổi bà con ra khỏi mảnh đất của mình và sẵn sàng gây hấn, bắt bớ, đánh đập nạn nhân bất cứ khi nào có lệnh. Đê tiện hơn, hàng ngày chúng phát loa phóng thanh công suất lớn
để tuyên truyền những luận điệu sai sự thật về sự việc liên quan đến “khu đất vàng” này. Chúng phá rối các buổi đọc kinh cầu nguyện của bà con giáo dân VRLH tại Đài Đức Mẹ. Chúng tuyên truyền rằng lấy đất là để xây trường học đạt chuẩn quốc gia, nhưng hàng ngày gây mất trật tự, phát loa công suất lớn làm ảnh hưởng đến các buổi học của các em học sinh trường tiểu học Bạch Đằng và Trường Mầm Non 6 đối diện với VRLH.
Trên các đài báo “lề đảng” tràn ngập những thông tin, bài viết nội dung phản ánh các hoạt động tôn vinh, khen tặng phụ nữ nhân ngày 8/3. Nhưng đấy là các phụ nữ của đảng, hoặc theo đảng. Còn những phụ nữ dân oan mất đất, những người dám lên tiếng phản ánh về bất công xã hội thì đều bị xem là “đối tượng phản động”, “chống đảng”, do đó cần phải bị đối xử khác, phải bị trừng trị.
Và do đó, việc bắt bớ, đánh đập hai dân oan VRLH- hai người mẹ đang nuôi con bú cũng là hoạt động kỷ niệm ngày Quốc tế Phụ nữ của nhà nước cộng sản. Một kiểu kỷ niệm đúng nhãn hiệu ma-dzê-in Việt cộng không lẫn đi đâu được.
(Bảo Quyên và con trai 14 tháng tuổi)