Thứ Ba: Lc 19, 1-10: Hôm nay ơn cứu độ đã đến nhà này

Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT

Thái Hà (17.11.2015) – Khi Chúa Giêsu hạ sinh nơi Bêlem, sứ thần nói với các mục đồng: “Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại… HÔM NAY, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em….” (Lc 2, 10 – 11).
Trong bài Tin mừng thứ Ba tuần XXXIII, Chúa Giêsu cũng nói với ông Giakêu: “HÔM NAY, ơn cứu độ đã đến cho nhà này…” (Lc 19, 9).

12239606_1202572709759289_8630984849458749953_n

Đối với Chúa, tất cả đều là hiện tại, là “HÔM NAY”! Chúa không nhìn quá khứ của một người để phán xử. Cụ thể, với quá khứ của một người bị coi là ngập ngụa trong gian dối, tội lỗi như người thu thuế Giakêu, Chúa không xét đến. Chúa chỉ cần biết đến giây phút hiện tại của cuộc sống người ta mà tìm cách hoán cải và cho họ được đụng chạm đến tình thương ơn cứu độ của Ngài. Giakêu có một qua khứ chẳng tốt đẹp gì, nhưng “HÔM NAY”, giây phút hiện tại này, ông lại có lòng khao khát được gặp Chúa. Biết mình “thấp bé nhẹ cân” sẽ bị chìm ngập trong đám đông, không có cơ hội được gặp Chúa, nên ông đã trèo lên cây sung để được thấy Ngài. Đáp lại, Chúa muốn đến nhà ông ngay “HÔM NAY”, ngay thời điểm hiện tại.

Khi được Chúa viếng thăm, thì tự khắc cuộc đời ông được biến đổi. Chúa không cần bảo ông phải làm điều này hay làm điều kia, nhưng khi được đụng chạm đến lòng thương xót của Chúa thì ông tự biết phải làm gì. Cụ thể, từ trước tới nay ông bám víu vào vật chất thế gian này, thì nay ông để những thứ đó qua một bên ngõ hầu chỉ còn biết cậy dựa vào tình thương của Chúa. Ông nói với Chúa: “Này đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi cưỡng đoạt của ai cái gì, tôi đền gấp bốn.” Ông không chỉ thực hiện theo đúng phép công bằng mà luật Torah đã dạy là đền gấp bốn những gì mình làm thiệt hại cho người khác, mà ông còn sống tình bác ái với người nghèo khi chia phân nửa gia tài của mình cho họ. Nói tóm lại, vừa chia vừa trả như thế, cuối cùng xét ra ông chẳng còn gì; ông chỉ còn lại tình thương ơn cứu độ của Chúa.

Quá khứ của bạn và tôi nhiều khi cũng chẳng ra gì, nếu không muốn nói là ngập ngụa trong đam mê, yếu đuối và tội lỗi. Nhưng ngay ngày “HÔM NAY”, ngay giây phút hiện tại này, Chúa đang đến gõ cửa lòng của mỗi người chúng ta. Chúng ta có vui mừng đón Chúa đến ngôi nhà tâm hồn chúng ta như ông Giakêu hay không? Và khi mở cửa lòng đón Chúa vào, ta có chấp nhận chỉ để duy nhất một mình Chúa ngự trị trong cõi lòng ta, chứ không phải là những thứ khác ở trần gian này? Một khi chấp nhận hoán cải trước cuộc viếng thăm của Chúa, thì lòng ta sẽ không còn vướng bận gì cả và ta có thể sống thong dong, sống đầy tình bác ái, vị tha với những người quanh ta. Và như thế Chúa sẽ nói với ta như nói với ông Giakêu ngày xưa: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này!”