Thái Hà (19.04.2022) – Khi ấy, bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc. Nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đàu, một vị ngồi phía đàng chân […] Chúa Giêsu gọi: “Maria”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rápbôni” (nghĩa là “Lạy Thầy”). Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta […]” (Ga 20,11-18)
Biến cố Chúa Giêsu sống lại có lẽ là một biến cố vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại. Maria là người đầu tiên được vinh dự gặp thấy Chúa sống lại. Đó cũng là điều hợp lý vì Maria đã theo Đức Giêsu đến tận chân thập giá và hôm nay cũng là bà đến bên mộ Người. Thế nhưng tại sao khi thấy Chúa Giêsu bà lại không nhận ra Người? Có lẽ vì khi ra mộ, bà đang khóc nức nở, những giọt nước mắt của cô đơn, chán chường đã phần nào làm mờ đôi mắt khiến cho bà không còn nhận ra Thiên Chúa dẫu cho Người đang ở ngay bên. Chỉ đến khi Chúa Giêsu Phục Sinh gọi chính tên bà, bằng một giọng rất đỗi quen thuộc, khi ấy bà mới nhận ra Người. Người Kitô hữu dẫu cho đang trong cảnh khó khăn hay đau thương nào, cũng đừng để nước mắt, chán nản và thất vọng làm mờ đi đôi mắt đức tin của mình, để rồi không còn nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời này. Niềm hy vọng của chúng ta là sẽ được diện kiến tôn nhan Thiên Chúa, mà niềm hy vọng ấy đã được vén mở qua sự Phục sinh vinh hiển của Chúa Giêsu, là nguồn ơn cứu rỗi cho chúng ta. Đây cũng phải là niềm xác tín mạnh mẽ của người Kitô hữu mỗi ngày và trong suốt cuộc đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con lòng tin mạnh mẽ, niềm cậy trong vững vàng và tình yêu mến thẳm sâu, để dù sống nơi đâu hay hoàn cảnh nào, chúng con vẫn nhận ra có Chúa hiện diện trong mọi biến cố cuộc đời, nhận ra Chúa yêu thương từng người chúng con. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Lời Chúa là cuộc sống.