Thái Hà (31.08.2016) – Tôi đã cho anh em uống sữa chứ không cho dùng thức ăn, vì anh em chưa chịu nổi. Nhưng bây giờ anh em cũng vẫn còn không chịu nổi, vì anh em là những con người sống theo tính xác thịt. (I Cô-rin-tô 3,2-3)
Trẻ em thường hay thích đặt câu hỏi. Một khi chúng bắt đầu hỏi thì không có cách nào mà ngăn chúng được. Chúng ta càng cố gắng trả lời thì chúng lại càng hỏi. Đôi khi chúng ta đã tránh né những câu câu hỏi của chúng bằng câu: “Chúng ta hãy nói về chuyện đó khi cháu lớn lên”. Khi trẻ em bắt đầu nhận thức được thế giới xung quanh, thì chúng muốn lắp ráp tất cả mọi thứ cho phù hợp với nhau giống như chúng chơi trò xếp hình. Chúng ta phải thật kiên nhẫn và có óc hài hước để trả lời những câu hỏi sao cho phù hợp với từng lứa tuổi của chúng và khiến chúng an tâm.
Tôi cũng thấy mình đôi khi vẫn cố gắng lắp ráp những mảnh của cuộc sống với nhau và tôi cũng vẫn tự đặt cho mình những câu hỏi. Những công trình thiên nhiên kỳ diệu khiến chúng ta phải tự đặt câu hỏi về một cuộc sống vĩnh hằng. Nhưng tôi đang ngày càng nhận ra rằng, những bí ẩn của cuộc sống không phải là việc để tôi khám phá và hiểu biết về chúng. Khi chúng ta thở những hơi thở cuối cùng thì những câu hỏi và những câu trả lời không còn quan trọng nữa. Trong giờ phút trọn vẹn ấy tất cả sẽ được tiết lộ.
Gail Goleas
Cầu nguyện: Lạy Thiên Chúa là Đấn Toàn Năn, xin cho con sự kiên nhẫn để con luôn hài lòng với những câu hỏi.
Quyết tâm: Vui vẻ đón nhận điều phiền hà trái ý.
Nguồn: Sách Sống Lời Chúa_TGPSG