Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT
Thái Hà (12.03.2016) – Ông bà ta thường bảo rằng: “Thuốc đắng rã tật, sự thật mất lòng”.
Trong bài đọc 1 của Lời Chúa thứ Bảy tuần IV mùa Chay, ngôn sứ Giêrêmia mạnh mẽ cảnh báo tai họa sẽ đổ xuống trên dân nếu họ tiếp tục lối sống bê tha, tội lỗi. Trước những lời nói thẳng thắn của ngôn sứ, từ giới lãnh đạo đến dân chúng, thậm chí cả những người họ hàng đã mưu toan thanh trừng ngay tức khắc ngôn sứ như “đốn hạ cây xanh đang còn tươi tốt”. Dù bị mọi người ruồng bỏ và chế nhạo là “lão tứ phía kinh hoàng” (nghĩa là lão chuyên loan báo thảm họa) nhưng Giêrêmia vẫn trung thành với ơn gọi ngôn sứ của mình; ông vẫn một mực kêu gọi người ta phải cải tổ đời sống chính trị và tôn giáo thì mới có thể được sống yên hàn nơi đất Hứa.
Giêrêmia là hình ảnh báo trước về Chúa Giêsu. Vì trung thành với sứ mạng soi chiếu ánh sáng Tin mừng cứu độ vào chốn trần gian tăm tối tội lỗi của người ta mà Ngài phải đứng trước nguy hiểm bị loại trừ, bị giết chết. Nhưng dẫu phải đối diện với thập giá và cái chết nhục nhã do định kiến và lòng thù hận của người ta dành cho mình, Đức Giêsu vẫn một mực trung kiên với sự mạng Cha đã trao phó cho Ngài.
Suy gẫm Lời Chúa hôm nay, bạn và tôi cần cật vấn lương tâm mình xem chúng ta sống hết mình với sự thật hay chưa. Cụ thể, xét trên bình diện xã hội, có thể nói, xã hội chúng ta ngày nay đang xuống dốc trầm trọng về mọi mặt, nhất là về văn hóa giáo dục, đạo đức, luân lý. Một trong lý do sâu xa dẫn đến tình trạng tan nát như thế là vì người ta đã gạt bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống, người ta lấy thuyết vô thần làm định hướng để xây dựng đất nước. Đứng trước một sự thật như vậy, ta có dám lên tiếng hay không?
Xét trên bình diện cá nhân, gặp những cảnh ngang trái xảy ra trước mắt ta, ta có đủ can đảm bênh vực những người bị lấn át, bị chà đạp hay không? Hay vì sợ liên lụy, ta lặng thinh để được yên thân?