Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT
Một trong những điểm đáng lưu ý trong trong bài Tin mừng thứ Bảy tuần I Thường Niên hôm nay đó là hành động dứt khoát của ông Lêvi khi được Chúa kêu gọi làm môn đệ. Khi Chúa đi ngang bàn thu thuế của ông và mời gọi: “Anh hãy theo tôi,” thì chẳng chần chừ hay đắn đo suy nghĩ, ông Lêvi lập tức đứng dậy đi theo Ngài.
Thái độ dứt khoát ấy cho thấy rằng trước đó ông đã suy nghĩ rất nhiều về cuộc sống của một người thu thuế như ông, một cuộc đời bị liệt vào hàng tội lỗi công khai.
Khi can đảm đứng dậy theo Chúa như vậy, ông như từ một kẻ bị coi là đã chết trong tội, nay được chỗi dậy và hồi sinh trong đời sống mới. Động từ anastas – đứng dậy – phát xuất từ động từ anistemi, vừa diễn tả một hành động thể lý của một người từ trạng thái ngồi bất động sang trạng thái hoạt động, nhưng đồng thời cũng vừa ám chỉ đến sự phục sinh như Chúa (x. Mc 8, 31; 9, 31; 10, 34; 12, 23. 25; Cv 2, 24. 32; 13, 32, 34).
Trong cuộc sống đầy những đam mê và cám dỗ, có những lúc bạn và tôi không tránh khỏi tình trạng ù lì trong tăm tối, tội lỗi. Vậy đã khi nào ta biết băn khoan và cật vất chính bản thân về tình trạng ấy chưa? Đã khi nào ta có một thái độ dứt khoát thoát khỏi tình trạng yếu đuối, tội lỗi và để cho Chúa lôi kéo vào đời sống mới, đời sống viên mãn trong vinh quang phục sinh của Ngài như ông Lêvi trong bài Tin mừng hôm nay hay chưa?