Thái Hà (26.10.2017) – Bấy giờ, Đức Giêsu nói với các môn đệ: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy bùng lên”. (Lc 12,49-53)
Một đạo sĩ Ấn Độ dạy các đệ tử: “Đêm tàn và ngày xuất hiện, ánh sáng tới và bóng tối lui khi nhìn vào mặt nhau, người ta nhận ra nhau là anh em”.
Ánh sáng mặt trời, mặt trăng giúp ta thấy rõ sự vật, nhưng không thể biến một người xa lạ thành một người anh em của chúng ta. Vậy thứ ánh sáng kỳ diệu ấy từ đâu?
Ánh sáng ấy phát suất từ trái tim. Thứ ánh sáng ấy tỏa ra từ khắp các trang sách Tin Mừng. Khi người xứ Samari nhân hậu cúi xuống băng bó vết thương cho người bị nạn, ánh sáng ấy đã bừng lên. Ánh sáng đó khiến hai người xa lạ nhìn vào mặt nhau và nhận ra nhau là anh em.
Ta hãy khơi cho ngọn lửa yêu thương bùng cháy; đẩy lùi bóng tối hận thù, ích kỷ; mở rộng tâm hồn đón nhận và trao tặng yêu thương để mọi người nhìn nhận nhau như là anh em đích thực. Bấy giờ, đêm sẽ tàn, ngày mới sẽ bắt đầu, bóng tối nhường chỗ cho ánh sáng, và ánh sáng tỏa rạng từ các trái tim chan hòa yêu thương.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin nhóm lên trong con ngọn lửa yêu thương của Chúa, để con nhận ra mọi người là anh em con. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…