Thái Hà (03.11.2017) – Đức Giê-su nói với các nhà thông luật và những người Pha-ri-sêu: “ Có được phép chữa bệnh ngày sabát hay không?” nhưng họ làm thinh. Người đỡ lấy bệnh nhân, chữa khỏi và cho về. (Lc 14, 1-6)
Hai chú gấu con thấy một miếng pho mát lớn, nhưng không biết cách chia thành hai phần đều nhau. Một con cáo già đi tới và tự nguyện làm trọng tài để chia. Nó cố ý bẻ miếng pho mát thành hai phần không đều nhau, rồi cắn miếng to một cái, miếng to thành miếng nhỏ. Nó liền cắn miếng kia một cái, miếng nhỏ lại thành miếng to. Hai miếng pho mát vẫn không bằng nhau. Cứ thế, nó hết cắn miếng này rồi miếng kia cho tới lúc hai miếng pho mát chỉ còn là hai mẩu bé xíu. Lúc ấy, nó mới chia thành hai phần bằng nhau va đưa cho hai chú gấu. Con cáo già đã ngụy trang hành động xấu xa của mình bằng một nghĩa cử cao đẹp. Nhóm Pha-ri-sêu cũng vậy. Họ có lối sống thiếu bác ái và giả hình, nhưng lại che đậy bằng việc giữ luật ngày sa-bát hết sức nghiêm ngặt.
Theo luật ngày sa-bát, Đức Giê-su không được chữa bệnh trong ngày đó. Thế nhưng, vì tình thương, Người đã chữa lành bệnh cho một người mắc bệnh phù thũng. Qua đó, Người muốn dạy những kẻ giữ luật hình thức rằng: Nếu không có bác ái, thì mọi việc làm, kể cả việc tuân giữ lề luật, sẽ trở thành sự giả hình và gian dối.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin cho mọi người biết đặt tình thương lên trên mọi lề luật. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…