Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT
Thái Hà (09.03.2016) – Một trong những bức họa nổi tiếng mà Michelangelo đã vẽ nơi Nhà Nguyện Sistine đó là bức họa “Ađam được Tạo Dựng”. Điểm đáng chú ý trong bức họa ấy là ánh mặt của Thiên Chúa chăm chú nhìn Ađam và ngón tay Thiên Chúa hướng thẳng hết mức để có thể chạm đến được ngón tay Ađam nhằm kéo Ađam về phía Ngài. Đối nghịch lại, ánh mắt của Ađam thiếu sinh khí, chẳng tha thiết gì với tình thương cứu vớt của Thiên Chúa. Đặc biệt, ngón tay của Ađam như thể chẳng muốn vươn lên để đụng chạm tới ngón tay của Thiên Chúa.
Bức họa của Michelangelo gợi nhắc cho chúng ta về hai tâm thế đối nghịch được đề cập trong các bài đọc Lời Chúa thứ Tư tuần IV mùa chay hôm nay. Trong khi Thiên Chúa tìm đủ mọi cách để thi ân giáng phúc cho dân Chúa, thì ngược lại dân Chúa chán nản, thất vọng, thờ ơ, chẳng đoái hoài gì đến tình thương của Ngài (Bài đọc 1). Đặc biệt, ở bài Tin mừng chúng ta thấy Chúa Giêsu miệt mài làm việc nhằm thi thố quyền năng cứu rỗi của Thiên Chúa cho những con người khốn khổ về đang thể xác lẫn tâm linh, nhưng người ta chẳng mấy bận tâm đến điều đó; trái lại, người ta còn tìm đủ mọi mưu mô, cạm bẫy để tiêu diệt Ngài cho khuất mắt người ta!
Hình ảnh Ađam chẳng thiết tha gì với Thiên Chúa giàu lòng xót thương, thậm chí còn trở nên thù nghịch với Thiên Chúa, hình ảnh ấy có trong bạn và tôi. Mỗi khi chúng ta đắm đuối trong những đam mê, dục vọng trần gian, xác thịt mà chẳng thiết tha gì với thực tại thiêng liêng tốt lành trên trời cao, là khi ấy chúng ta đang để cho con người Ađam cũ nơi mình trỗi dậy và đẩy chúng ta xa Chúa.
Mùa Chay này, nguyện xin cho mỗi chúng ta biết vươn thẳng cánh tay ra cho Chúa cứu vướt ta ra khỏi vũng lầy đam mê, tội lỗi và chết chóc.