Trong tuần lễ thứ 11 mùa Thường Niên, Lời Chúa trong Thánh Lễ hàng ngày kể cho chúng ta câu chuyện về cuộc đời và sứ mạng của Ngôn Sứ Êlia, đặc biệt ngày thứ hai, câu chuyện dừng lại ở biến cố vườn nho của một người có tên là Navốt (1V 21).
Một người tên là Navốt có một vườn nho, vua Akháp tuy ruộng vườn mênh mông nhưng lại thèm muốn vườn nho của Navốt, nhà vua đề nghị “giải tỏa” vườn nho để lấy đất làm kinh tế trồng rau, Navốt không đồng ý vì đây là vườn nho của cha ông để lại. Thấy nhà vua tỏ ra buồn phiền và cay cú vì không “cưỡng chế” được vườn nho theo ý mình muốn, hoàng hậu Isaven liền bày kế độc hiểm, cho người tố cáo, vu khống Navốt tội âm mưu chống lại triều đình, tòa án nhân dân ngay lập tức được thiết lập để xử Navốt, bản án tử hình được tuyên một cách nhanh gọn, và Navốt chết trong nỗi đau đớn tức tưởi. Akháp vui vẻ tổ chức liên hoan mừng chiến công, y như một cuộc chiến đáng được ghi vào binh sử.
Hàng ngày trên các trang truyền thông xã hội, chúng ta chứng kiến biết bao nhiêu hình ảnh làm xé lòng bất cứ ai xem, kể cả những kẻ lạnh lùng nhất cũng không thể ngăn được cảm xúc. Những hình ảnh lập đi lập lại chỗ này chỗ kia, những cuộc đàn áp cưỡng chế, những tiếng khóc thắt lòng, những âm thanh đập phá nhà cửa và đánh đập con người, những hình ảnh bê bết máu trên gương mặt, những bó đuốc sống và cả những con người nằm bất động, hai chữ “cưỡng chế” để thu hồi đất là nỗi ám ảnh kinh hoàng của người dân. Người ta tha hồ ra tay cưỡng chế thu hồi đất để làm… kinh tế!
Gần đây nhất và có thể nói là ồn ào nhất là vụ đại án Thủ Thiêm, lần đầu tiên sau gần 20 năm sống và chết trong tủi nhục, oan ức, người dân Thủ Thiêm mới được vị đứng đầu bộ máy quyền lực thành phố tiếp xúc, nghe và có lời hứa hẹn. Ông ta nói giống như bà phó chủ tịch đã nói cách đây hai tháng, các ông bà có trách nhiệm trong thành phố bây giờ mới nghe, mới biết, thế là bao lâu nay chỉ có đám CA, dân phòng đi bắt bớ, đánh đập, khủng bố, là biết mà thôi! Kể cả kẻ đã ký lệnh giải tỏa, kẻ đưa tay cầm tiền bán đất của dân, kẻ chỉ đạo hệ thống báo chí bôi lọ, vu khống người dân “chống người thi hành công vụ” cũng không biết, không hề nghe tiếng khóc của người dân!
Ngôi Chùa mang tên Liên Trì bị san bằng, vị Hòa Thượng trụ trì bị cưỡng bức đưa vào Bệnh Viện Đa Khoa quận 2 giam lỏng, các sư tăng ở Chùa bị giải tán đi khắp nơi. Ngôi Nhà Thờ Thủ Thiêm nơi có người Linh Mục già cô đơn quyết ở lại không bỏ Nhà Thờ, cụ thu mình trên chiếc xe lăn, ra giữa trời mưa cầu kinh khi chung quanh cụ các loại xe cơ giới đang ì ầm chực san bằng giải tỏa. Tu Viện Mến Thánh Giá tồn tại trên trăm năm oằn mình chịu cắt điện, cắt nước, cắt đường đi và cắt cả hệ thống thoát nước, các Nữ Tu lội bì bõm trong trong những cơn lụt… nhân tai! Ấy vậy mà các ông bà có trách nhiệm trong thành phố không biết, cả một hệ thống chính trị không biết!
Câu chuyện vườn nho của Navốt đã không kết thúc bi thảm như vậy. Êlia người của Thiên Chúa, người thi hành sứ mạng nói Lời của Thiên Chúa đã không hề khiếp sợ quyền lực, không hề tránh né với cái kiểu biện hộ rằng đây là vấn đề nhạy cảm. Ông đến gặp nhà vua và tuyên lời chân thật, lời tuyên bố kẻ làm điều ác, bất công phải chịu tội, chó đã liếm máu của Navốt thì cũng sẽ liếm máu của Akháp, thây của kẻ áp bức người vô tội sẽ bị chim trời rúc rỉa.
Lời Chúa bền vững nghìn năm đó là xác tín của người tin vào Chúa, Lời Chúa sống động, như dao hai lưỡi phân cách đâm thấu tâm can con người, đó là nguyên lý bất biến. Thế nhưng Lời Chúa có được hiện thực, có được hiện tại hóa hay không lại tùy thuộc vào con người. Kịch bản vườn nho bây giờ nhan nhản khắp nơi đã có, phần cuối kịch bản đang chờ ứng nghiệm Lời Chúa.
“Thượng Đế hỡi có thấu cho Việt Nam này…”! Người dân Việt đang cất lên những lời nguyện cầu xé lòng…
Lm. VĨNH SANG, DCCT, 23.6.2018
(Tựa đề lấy từ tác phẩm “Đêm nguyện cầu” của nhạc sĩ Lê Minh Bằng,
https://www.nhaccuatui.com/…/dem-nguyen-cau-elvis-phuong.-8… )