Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT
Thái Hà (17.9.2015) – Trong bài Tin mừng thứ Sáu tuần XXIV thường niên hôm nay, ta thấy xuất hiện khuôn mặt những người phụ nữ đi theo Chúa với tình thần hăng say phục vụ. Có lẽ thời bấy giờ chỉ có Chúa mới dám làm một chuyện táo bạo là cho các bà các cô đi theo mình như vậy. Với các bậc thầy Do thái thời bấy giờ – thời mà phẩm giá của phụ nữ và trẻ em không được nhìn nhận – thì chẳng ai dại gì mà cho những người như thế đi theo mình, vì làm như thế thì chắc chắn sẽ bị chê cười và bị coi là chẳng đáng bậc thầy dạy dỗ dân chúng nữa.
Hơn nữa, trong số những người phụ nữ đi theo Chúa còn có một khuôn mặt khá đặc biệt, đó là cô Maria Mađalêna. Truyền thống Giáo hội từ thời Đức Giáo Hoàng Grêgôriô Cả (540 – 604) đã xác nhận người phụ nữ có tên là Maria Mađalêna được Chúa chữa cho khỏi bảy quỷ như bài tin mừng hôm nay nhắc đến và người phụ nữ tội lỗi được nhắc đến trong bài tin mừng hôm qua (Lc 7, 36 – 40) cũng chính là một nhân vật. Ngay chữ Mađalêna cũng đã bắt nguồn từ một hạn từ mà có thể được tạm dịch là “phụ nữ ngoại tình”! Quả thật, chỉ mình Chúa mới can đảm như vậy, chỉ mình Chúa dám chấp nhận cho người phụ nữ mà xã hội ruồng bỏ, xa tránh (untouchable) đi theo mình làm môn đệ!
Thực ra, vì muốn cứu vớt những mảnh đời bị vùi sâu xuống bùn đen như cô Maria Mađalêna mà Chúa không cẩn phải giữ thể diện như các bậc thầy Do thái; Ngài không cần phải sĩ diện hão; Ngài sẵn sàng chấp nhận bị mang tiếng là “la cả với quân thu thuế và phường tội lỗi”. Đối với Chúa, dù quá khứ của người ta có bầm dập, nhầy nhụa, nhơ nhớp đến đâu chăng nữa, nhưng trong giây phút hiện tại họ vẫn còn khao khát muốn thoát khỏi chốn tăm tối, tội lỗi, thì Chúa vẫn sẵn sàng mở rộng vòng tay đón nhận họ và thanh tảy họ nên tốt lành, tinh tuyền và thánh thiện.
Cảm nhận được lòng xót thương của Chúa, cô Maria Mađalêna đã gượng đứng dậy và vươn tay lên cho Chúa nắm lấy để Chúa cứu vớt mình khỏi vũng lầy tội lỗi. Không những vậy, khi đã được Chúa cứu vớt, thanh tẩy, cô không bao giờ trở về con đường cũ nữa, mà một lòng một dạ theo Chúa đến cùng. Cô bước theo Chúa trên nẻo đường phục vụ, loan báo Tin mừng. Thậm chí, khi Chúa chịu đóng đinh trên thập giá, các tông đồ đều bỏ trốn mỗi người mỗi nơi, nhưng cô vẫn can đảm đứng dưới chân thập giá của Ngài.
Ngẫm nghĩ đến gương của cô Maria Mađalêna, bạn và tôi có lẽ cũng cần có những giây phút duyệt xét lại hành trình theo Chúa của mỗi chúng ta. Đã bao lần ta ngã đổ trong vũng lầy tội lụy; tuy thế, Chúa không cảm thấy mệt mỏi kéo ta đứng dậy hết lần này đến lần khác. Ấy vậy, trong cuộc sống hiện tại, có những lúc gặp khó khăn một chút, có những lúc phải vác thập giá một chút, thế là ta đã vội kêu trời lên với Chúa; không nhưng thế, nhiều khi ta còn làm mình làm mẩy đẩy Chúa ra khỏi cuộc đời của ta!
Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT