Có những nỗi đau, sự phiền muộn xuất phát từ nhiều nguyên nhân, gây ra sự tê tái làm chưng hửng những tình cảm nồng nàn, khước từ sự hiện diện quý mến, cười nhạo những chọn lựa, chông chênh những xác tín, thách đố cả lòng tin.
Đức Hồng y Fx Nguyển Văn Thuận đã viết trong cuốn “Đường hy vọng”, số 976: “Con hãy hy vọng luôn luôn, đừng chán nản vì những sự khó khăn nội bộ, ngay trong việc tông đồ.”
Thiên Chúa gieo vãi con ở đâu, hãy hy vọng ở đó. Đừng đầu hàng đêm đen: hãy nhớ rằng kẻ thù đầu tiên cần khuất phục là ở bên trong con. Vì thế, đừng dành chỗ cho các tư tưởng tiêu cực bám vào.
Đức tin và niềm hy vọng đi đôi với nhau. Con hãy tin vào sự hiện hữu của các sự thật cao cả và đẹp đẽ nhất. Hãy tín thác nơi Thiên Chúa Tạo Thành, nơi Chúa Thánh Thần hướng mọi sự tới sự tốt lành, trong vòng tay của Chúa Kitô, là Đấng chờ đợi mọi người đến cuối cuộc đời.
Bất cứ ở đâu con cũng hãy xây dựng! Nếu con bị ngã xuống, hãy đứng dậy! Nếu sự chàm chán làm con tê liệt, hãy đuổi nó đi bằng các việc thiện! Nếu con cảm thấy trống rỗng và mất tinh thần, hãy xin Chúa Thánh Thần đến.
Hãy tạo dựng hòa bình giữa con người, và đừng nghe theo tiếng nói của kẻ gieo vãi thù hận và chia rẽ. Con người, dù khác nhau tới đâu, cũng đã được tạo dựng để sống với nhau. Trong các đối kháng, hãy kiên nhẫn: một ngày kia con sẽ khám phá ra, mỗi người đều nắm giữ một mảnh sự thật.
Hãy yêu thương con người. Hãy yêu thương họ từng người một. Hãy tôn trọng con đường của mọi người, dù nó xuôi chảy hay chông gai, vì mỗi một người đều có lịch sử riêng để kể lại.
Chúa Giêsu đã giao cho chúng ta ánh sáng chiếu soi trong đêm tối: hãy bảo vệ và chở che nó. Ánh sáng đó là kho tàng lớn nhất được giao phó cho đời con.
Hãy mơ tới một thế giới chưa trông thấy, nhưng chắc chắn sẽ tới. Niềm hy vọng tin tưởng vào sự hiện hữu của một việc tạo dựng trải dài cho tới sự thành toàn viên mãn, khi Thiên Chúa sẽ là tất cả trong mọi người.
Con hãy có trách nhiệm đối với thế giới và cuộc sống của mỗi người. Mỗi bất công chống lại một người nghèo túng là một vết thương mở rộng và giảm thiểu chính phẩm giá con người.
Con hãy xin Thiên Chúa ban ơn can đảm.
Hãy nhớ rằng Chúa Giêsu đã chiến thắng nỗi sợ hãi cho chúng ta: kẻ thù quấy phá nhất cũng không thể làm gì nổi chống lại đức tin. Khi con cảm thấy sợ hãi trước vài khó khăn nào đó, hãy nhớ cuộc sống của con đã được nhận chìm trong mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi, và con thuộc về Chúa Giêsu.
Nếu một ngày kia hoảng sợ xâm chiếm con, một sự dữ quá lớn phải đương đầu, hãy nghĩ đến Chúa Giêsu sống trong con. Chính Ngài, qua con, với sự hiền dịu của Ngài, muốn khuất phục mọi kẻ thù của con người: tội lỗi, thù hận, bạo lực.
Con hãy luôn can đảm đối với sự thật, nhưng hãy nhớ, con không cao hơn ai hết. Nếu con có là người cuối cùng tin nơi sự thật đi nữa, đừng vì đó mà từ khước sự đồng hành của người khác. Cả khi con sống trong sự tĩnh lặng, hãy mang trong tim các nỗi khổ đau của mọi thụ tạo.
Hãy là kitô hữu và hãy phó thác mọi sự cho Thiên Chúa trong lời cầu nguyện. Hãy vun trồng và sống các lý tưởng. Nếu một ngày kia các lý tưởng này có đòi hỏi con phải tính sổ với cái giá đắt phải trả, đừng bao giờ ngừng giữ các lý tưởng đó trong tim. Sự trung thành có được tất cả.
Nếu con lầm lỗi, hãy đứng lên: không có gì nhân bản hơn là phạm các lỗi lầm. Và chính các lỗi lầm ấy không trở thành nhà tù giam giữ con. Con Thiên Chúa đã đến không phải cho người lành mạnh, nhưng cho người đau yếu: vì vậy Ngài cũng đến cho con nữa.
Nếu cay đắng đánh vào con, hãy vững tâm tin chắc rằng, bản thân con chỉ dành cho mọi hoạt động thiện hảo: trong sự khiêm nhường có hạt giống của một thế giới mới. Hãy giao tiếp với những người giữ được con tim như một trẻ thơ. Hãy học hỏi từ sự tuyệt diệu này, hãy vun trồng sự kinh ngạc. Hãy sống, hãy yêu.”
(Lược theo radiovaticanna, buổi tiếp kiến các bạn trẻ sáng thứ tư 20.09.2017 về đề tài “Giáo dục hy vọng” của Đức Thánh Cha Phanxicô)
Lm. Giuse Ngô Văn Kha, DCCT