Thật tệ khi một bên xây một bên lại phá hủy, Chúa tạo ra con người, tạo ra muôn loài cùng chung sống với con người, rồi để con người làm chủ muôn loài, ngay từ khi tạo dựng trời đất Thiên Chúa đã đặt con người làm trung tâm của vũ trụ tạo ra muôn loài để cùng chung sống hòa hợp với con người, ấy vậy mà con người chúng ta, chúng ta đã làm gì để bảo vệ những công trình ấy?
Trở về với cuộc sống thường nhật sau hành trình tĩnh tâm tại Đan viện, con nhận ra rằng chính mình đang phá hủy đi những công trình mà Chúa đã tạo ra cách trực tiếp hay gián tiếp quá nhiều, nhờ những lời chia sẽ của Đức tổng mà những người trẻ như chúng con đã nhận ra được những hành động tội lỗi của mình.
“Tội xã hội”- một thứ tội mà với con quả thật là một định nghĩa mới, nhưng những hành động của con thì lại không hề mới chút nào, vậy mà cho đến tận khi về với đan viện chúng con mới nhận ra tội của mình, đây là một thứ tội đang ngày càng ăn sâu và phá hủy đi những công trình tươi đẹp mà bàn tay Chúa đã trao ban cho chúng con từ thuở khai thiên lập địa.
Đức Cha Giuse chỉ ra cho chúng con thấy được những công trình vĩ đại của Chúa ngay bên chúng con mà chúng con không hề coi trọng, đó là bầu trời, là ánh sáng, là thiên nhiên kì diệu, là bạn bè người thân, là những muông thú chim chóc sinh vật cỏ cây xung quanh con, hơn thế nữa đó còn là chính bản thân con nữa,… đó tất cả đều là những công trình mà Thiên Chúa đã tạo dựng do chính bàn tay Chúa mà ra. Ấy vậy mà chúng con đã làm gì?
Con người ngày nay đang ngày một phá hủy đi chính môi trường sống của chính mình, ô nhiễm môi trường đất, nước, không khí, đang ra tay chặt phá rừng, đốt rừng cách vô tình hay cố ý, gây chết chóc cho các loài sinh vật, tiêu diệt sự sống, không những thế chính con người còn ra tay với chính đồng loại của mình như phá thai, giết người, tự tử… tất cả những hành động này đang diễn ra thường xuyên trong cuộc sống thường ngày. Tưởng chừng như vô tội nhưng lại là phạm tội khi chúng con vô tình im lặng trước những hành động sai trái gây ảnh hưởng đến sự sống mà Chúa trao tặng, đó là phạm tội!
Chúa tạo ra con người, muốn con người làm chủ muôn loài, gìn giữ những gì mà Thiên Chúa đã kì công tác tạo, nhưng chúng con- những con người giống hình ảnh Chúa lại sống trong tư thế của một kẻ làm thuê chứ không phải là làm chủ, chỉ biết phần mình mà không biết giữ gìn và bảo vệ những gì đã có. Chúng con thật tệ!
Về với hành trình chúng con còn được vào vai những người mù, tin tưởng bước đi dưới sự hướng dẫn của ban điều hành (BĐH) nhờ đó mà con biết chân trọng đôi mắt cận của con hơn Cha ạ, tạ ơn Chúa vì con vẫn thấy được vạn vật mỗi ngày, rồi còn được những người anh em của mình rửa chân, rồi tiến vào cầu nguyện- giây phút thinh lặng nhất hành trình.
Qua tất cả hành trình tĩnh tâm tại đan viện con thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, con được gần Chúa hơn rất nhiều để nhận ra rằng Chúa vẫn ở bên con chỉ là tại con cứ hay chạy xa khỏi Chúa, rồi cho đến hôm nay, khi thân xác con- một công trình nhỏ bé Chúa tạo dựng vừa được chính Chúa bảo vệ khỏi hiểm nguy mới giật mình mà tạ ơn Chúa, chắc con còn ham chơi nên Chúa chưa muốn gọi con về nhà với Chúa.
Cảm ơn Đức Tổng Giuse đã tạo điều kiện cho chúng con được về với Đan Viện, cha Gioan đã hướng dẫn và đồng hành cùng với chúng con trong suốt hành trình, BĐH gia đình sinh viên Anphongso Thái Hà đã hy sinh thầm lặng vì anh chị em mình, nguyện Chúa trả ơn bội hậu cho Cha và BĐH, hẹn muốn đồng hành nhiều dịp hơn nữa với anh chị em.
Xin lỗi Cha nhiều lần vì sự “ồn ào” trong “thinh lặng” của chúng con.
Nguyễn Lan Hương