Trong hội đường, có một người bị quỷ thần ô uế nhập, la to lên rằng: “Ông Giêsu Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!” Nhưng Đức Giêsu quát mắng nó: “Câm đi, hãy xuất khỏi người này!” Quỷ vật người ấy ngã xuống giữa hội đường, rồi xuất khỏi anh ta, nhưng không làm hại gì anh. (Luca 4: 33-5)
Trong Kinh Thánh, chúng ta thấy nhiều lần thấy, nếu không muốn nói là rất nhiều, đề cập đến những nạn nhân bị quỷ ám.
Quỷ ám là có thật!
Thời nào cũng có!
Thời nào cũng có NHIỀU nạn nhân bị quỷ ám!
Có điều, thời nào NHIỀU HƠN mà thôi!
Nhưng, ta cảm tưởng xã hội càng văn minh hiện đại thì càng ít người bị quỷ ám thì phải? Có phải vì văn minh tiến bộ mà con người giải huyền những điều liên quan tới thần linh, tới ma quỷ? Cho rằng vì mê muội con người mới tin vào những chuyện ma quỷ là nhảm nhí, vô căn cứ? Làm gì có thần linh? Làm gì có ma với quỷ?
Vậy, đâu là lý do để lý giải cho câu hỏi: thời nào nhiều người bị quỷ ám hơn? Thời xưa hay thời nay?
Người viết trả lời ngay và ngắn gọn: THỜI NAY! Thời này nhiều người bị quỷ ám hơn thời xưa.
Để lý giải cho câu trả lời này, chúng ta lần trở lại Kinh Thánh để khả dĩ có câu trả lời thỏa đáng.
Kinh Thánh ghi lại rằng,
Trong hội đường, có một người bị quỷ thần ô uế nhập, la to lên rằng: “Ông Giêsu Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!” Nhưng Đức Giêsu quát mắng nó: “Câm đi, hãy xuất khỏi người này!” Quỷ vật người ấy ngã xuống giữa hội đường, rồi xuất khỏi anh ta, nhưng không làm hại gì anh.(Luca 4: 33-5).
Giả thiết, nếu người bị quỷ ám được đề cập đến trong Tin Mừng Luca 4: 33-35, không đến hội đường, không nghe lời của Chúa Giêsu giảng, thì quỷ có hét lên và xuất ra khỏi nạn nhân không?
Thưa: KHÔNG!
Khi Chúa Giêsu đang giảng dạy trong hội đường (nhà thờ) thì một người bị quỷ ám đã la toáng lên. Người bị quỷ ám đang ngồi nghe Lời Chúa, chịu không nổi trước những lời giáo huấn của Chúa Giêsu nên mới la lên và chui ra khỏi nạn nhân.
ĐI ĐẾN Hội Đường và NGHE LỜI của Chúa Giêsu đã làm cho quỷ đang ám trong người của nạn nhân phải tru tréo lên, chịu không nổi, và xin xuất ra khỏi nạn nhân. NƠI THÁNH và THỜI GIAN THÁNH không có chỗ cho ma quỷ, vì “THÁNH” là được dành riêng ra để dùng cho Thiên Chúa. Nơi nào, vật gì, và thời gian nào được dành riêng dùng cho việc của Thiên Chúa thì không dành riêng cho việc của thế lực nào khác nữa. Hoá ra, quỷ không chịu nổi khi ở trong hội đường – nơi thờ phượng Thiên Chúa, NƠI THÁNH, và LÚC đang nghe lời giáo huấn của Chúa Giêsu – THỜI GIAN THÁNH. Để phát hiện một nạn nhân bị quỷ ám và có thể trục xuất quỷ ám xuất ra thì cần sống trong NƠI THÁNH và THỜI GIAN THÁNH.
Ngày nay, mặc dầu nhiều người được cho là vẫn TIN vào Thiên Chúa, nhưng họ không bao giờ đến NƠI THÁNH, và KHÔNG CÓ THỜI GIAN THÁNH thì làm sao quỷ phải la lên, và xin xuất ra khỏi người nạn nhân?
Không gian thánh giúp ta được bao bọc bởi môi trường của Thiên Chúa. Thời gian thánh là thời gian để cho Lời của Thiên Chúa, sự thánh thiện của Thiên Chúa, chính Thiên Chúa thâm nhập vào ta. Con người thời nay, không lê xác họ đến NƠI THÁNH, không để cho tâm hồn họ được thấm nhập bởi thời gian thánh thì làm sao phát hiện ra họ đang bị quỷ ám hay không?
Thay vì không gian thánh là nơi đền thờ, con người thời nay tìm đến những sòng bài, vũ trường… Những nơi này, quỷ không cần la lên, không cần lộ mặt, vì những người bước chân vào những nơi “không thánh” này họ đã tình nguyện thuộc về phe quỷ ma rồi. Bán linh hồn cho chúng rồi! Những nơi “u ám” này cũng không có khả năng phát hiện ra quỷ đang ám trong những người tiến vào đây.
Thay vì dùng thời gian nghe Lời Chúa, cầu nguyện, con người thời nay lướt Facebook, coi Youtube… Thay vì lời Chúa được vang lên, thì lời những tạp âm khác vang lên. Lắng nghe những âm thanh khác quá nhiều, đâu còn chỗ cho tiếng lương tâm, tiếng Chúa vang lên trong tâm hồn họ nữa. Quỷ không bị âm thanh từ Lời của Thiên Chúa làm cho “nhức đầu,” nên chúng không tru tréo là phải. Chúng không tru tréo, không vật những nạn nhân ngã xuống, thì với mắt người phàm, làm sao chúng ta phát hiện ra được ai đang là người bị quỷ ám? Không đến NƠI THÁNH, không có THỜI GIAN thánh làm sao quỷ lòi ra?
Không thấy quỷ la lên, và vật nạn nhân xuống đất như được tường thuật trong Tin Mừng, con người thời nay ảo tưởng là không bị quỷ ám. Nhưng, thật ra là rất nhiều. Bằng chứng thời xưa khi người ta phạm tội, người ta cảm thấy cắn rứt lương tâm, và rồi, sám hối, quay trở về giao hoà với Thiên Chúa vì còn nghe Lời Chúa, còn cắn rứt lương tâm. Trái lại, thời nay, phạm tội mà cứ trơ trơ ra đó. Thậm chí còn bắt những người khác, luật pháp phải công nhận, ủng hộ, đóng thuế cho những hành vi phạm tội của họ. Ví dụ: phá thai là tội giết người, điều răn thứ năm trong Mười Giới Răn. Ây thế, nhiều nơi trên thế giới còn hợp pháp hoá tội này, và bắt những công dân khác phải ủng hộ, phải đóng thuế cho những chi phí tốn kém do hành vi phá thai của người phá thai. Còn nhiều thứ tội khác được cổ suý công khai nữa. Từ thực tế đó, có thể khẳng định THỜI NAY rất nhiều người bị quỷ ám, nhiều hơn thời xưa. Nhưng, bởi vì con người KHƯỚC TỪ đến NƠI THÁNH, và KHÔNG GIAN THÁNH nên quỷ không chịu lòi ra.
Đâu là nhiệm vụ của chúng ta khi sống trong một thời đại có quá nhiều người bị quỷ ám mà không biết, hoặc cố tình không muốn biết?
Hãy biến nơi ta hiện diện thành nơi thánh. Hãy biến căn nhà chúng ta có nơi để thờ phượng Chúa. Có nhiều gia đình thay vì có phòng để coi phim riêng, có phòng để giải trí riêng thì đã làm một phòng để vào đó cầu nguyện.
Hãy biến thời gian chúng ta gặp gỡ những người khác là thời gian thánh. Có những gia đình thay vì rủ nhau đi lên sòng bài, đi những nơi ăn chơi tội lỗi, thì đã dành thời gian cho học hỏi Lời của Chúa, đọc kinh chung, cầu nguyện chung. Thay vì đi nghỉ đi du lịch những “nơi địa ngục” thì đã tìm đến nghỉ ngơi những nơi gần gũi với thiên nhiên, hay những tu viện yên bình để nâng hồn lên.
Hãy biến nơi mình hiện diện thành nơi thánh.
Hãy biến thời gian mình hiện diện với người khác thành thời gian thánh.
Họ không chịu đến nơi thánh, thì chúng ta đem không gian thánh đến với họ.
Họ bận rộn, không có thời gian thánh, thì chúng ta đưa thời gian thánh đến với họ.
Khi đó, chúng ta sẽ thấy nhiều người bị quỷ ám. Vì nơi thánh, thời gian thánh có thể hiện diện ở nhiều nơi, và bất cứ lúc nào, khi đó chúng ta sẽ thấy quỷ xuất ra khỏi nhiều người.
Ước mong những ai đọc bài viết này, bắt đầu chất vấn: làm sao tôi đem không gian thánh, thời gian thánh đến cho những người đang khô khan, nguội lạnh trong gia đình tôi?
Cùng Suy Nghĩ và Hành Động: Biết có quỷ ám, nhưng tại sao tôi vẫn sống như không có sự hiện diện của sự dữ? Tôi đã thấy ai có lối sống như là đang bị sự dữ kìm toả không? Đâu là cách thức để tôi biến căn nhà, phòng ở của tôi có một chỗ gọi là nơi thánh? Tôi có dùng thời gian Chúa ban để được gọi là thời gian thánh không?
Fr. Francis Quảng Trần C.Ss.R