Chiều ngày 1-5-2011, vợ chồng tôi cảm nghiệm được điều lạ. Tôi đã suy nghĩ nhiều và đắn đo rồi viết ra đây vì cảm giác trong tôi còn rất mạnh mẽ. Chồng tôi đang ở khu mua sắm còn tôi đang ở nhà chuẩn bị một số công việc.
Khoảng cùng thời gian đó, cả hai chúng tôi đều bất ngờ cảm thấy một cảm giác mạnh về sự thanh thản. Chồng tôi là người sống sót sau vụ khủng bố tòa tháp đôi WTC ngày 11-9-2001.
Anh thoát ra từ tầng 68 của tòa nhà chỉ 11 phút trước khi tòa nhà sụp đổ. Thật lạ, không hề được báo trước, chúng tôi đều cảm thấy gánh nặng đau thương những năm qua như được trút bỏ. Tối hôm sau, chúng tôi cảm thấy cả hai vợ chồng cũng đều có cảm giác nhẹ lòng vào cùng thời điểm.
Trong ngày 1-5-2011, điều gì đã xảy ra? Có ba sự kiện: [1] ĐGH Gioan Phaolô II được tuyên Chân phước, [2] “trùm khủng bố” Osama Bin Laden bị giết chết, và [3] Giáo hội Công giáo mừng Đại lễ Lòng Chúa Thương Xót.
Chúng tôi cảm thấy không vui về cái chết của Bin Laden nhưng chúng tôi cảm thấy công lý đã được đặt đúng vị trí. Tôi tin rằng niềm khao khát công lý là điều rất nhân bản, chúng tôi muốn những kẻ phạm pháp phải bị trừng phạt.
Nhưng khi tôi suy nghĩ về cái chết của một người đã muốn giết chết người tôi yêu thương, tôi cũng cân nhắc số phận của Bin Laden, số phận đó hiện đang nằm trong tay Thiên Chúa. Chúng tôi không biết số phận linh hồn của ông ta thế nào trước khi chết, và chiều sâu của Lòng Chúa Thương Xót vẫn mãi là mầu nhiệm. Chúng ta hãy nhìn vào Thánh Gioan Phaolô II, cuộc đời của ngài luôn phản chiếu Chúa Kitô bằng nhiều cách, đặc biệt là ngài đã chủ động đích thân đến tha thứ cho Mehmet Ali Ağca là kẻ đã cố ý sát hại ngài. Chúng ta nhận thấy LÒNG YÊU THƯƠNG LUÔN TRỔI VƯỢT HƠN CÔNG LÝ.
Khi tôi nói về vấn đề này, một người bạn của tôi nói rằng, từ hôm 1-5-2011, anh ấy thường suy tư về một đoạn Phúc Âm theo thánh Luca. Tôi không quen làm vậy, thế nên tôi cố gắng đọc lớn lên.
Chúa Kitô nói với chúng ta rằng bi kịch có thể xảy đến với nhưng người tốt lành, không tội lỗi, và Ngài nói với chúng ta rằng Thiên Chúa dư thừa Lòng Thương Xót: “Có mười tám người kia bị tháp Silôác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giêrusalem sao? Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.” (Lc 13:4-5)
Ngài tiếp tục nói về Lòng Thương Xót của Chúa: “Một người kia có một cây vả trong vườn cây ăn trái, Ngài đến tìm trái nhưng không thấy, Ngài nói với người làm vườn: Đã ba năm rồi, nay tôi đến tìm mà không thấy trái nào. Vậy hãy đốn nó đi, để chỉ hại đất. Người làm vườn xin đừng chặt, để ông chăm bón xem năm sau có trái hay không. Nếu không thì chặt cũng chưa muộn.” (x. Lc 13:6-9) Lòng Thương Xót của Chúa vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Bổn phận của chúng ta là yêu thương tha nhân như chính Chúa vậy. Chúng ta cảm ơn Chúa nhờ có nhân chứng sống động là Thánh Gioan Phaolô II. Ngài không sợ bất kỳ mãnh lực xấu nào và ngài đủ sức mạnh để tha thứ. Đức cố GH Biển Đức XVI cũng nói với chúng ta: “Tha thứ không là làm ngơ mà là thay đổi.”
TRẦM THIÊN THU (chuyển ngữ từ yimcatholic.blogspot.com)