Thái Hà (07.04.2024) – Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em! ” Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”
Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. Các môn đệ khác nói với ông: “Chúng tôi đã được thấy Chúa!” Ông Tô-ma đáp: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.” Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em.” Rồi Người bảo ông Tô-ma: “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” Ông Tô-ma thưa Người: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! ” Đức Giê-su bảo: “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! “
Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người. (Ga 20,19-31)
Có một vì hoàng đế trì vì một đất nước giàu có hùng mạnh. Nhưng tâm hồn ông không thoải mái an vui vì ông luôn bị ray rứt bởi những tội lỗi tàn bạo đã phạm trong thời đại quá khứ. Một hôm ông bỏ hoàng cung đi vào rừng, cất một túp lều đơn sơ. Trong rừng có một vị ẩn sĩ. Nhà vua tìm đến và nói: “Thưa ngài, tôi muốn từ bỏ kinh thành ồn ào náo nhiệt vào đây để tìm được một sự bình an thật sự như ngài đang hưởng”. Ẩn sĩ đáp: “Tâu đức vua, ở đây cũng không hơn gì khác, vì bình an thật sự phải ở trong lòng người”.
Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật cho chúng ta biết việc Đức Giêsu hiện ra và đứng giữa các môn đệ trong khung cảnh các ông đang bất an vì cái chết của Đức Giêsu; và vì sợ người Do thái. Để làm cho các môn đệ bình an, phải cần đến kinh nghiệm phục sinh. Kinh nghiệm ngôi mộ trống không đủ để thuyết phục các ông. Đức Giêsu phục sinh hiện ra và mang bình an cho các ông. Bình an ở đây là sự bình an của Đấng Phục SInh – Bình An Thật Sự. Bình an ấy sẽ đỡ nâng các môn đệ đặt trọn niềm tin cậy, phó thác vào bàn tay quan phòng của Người. Bởi chỉ khi các môn đệ tin tưởng rằng Đức Giêsu vẫn đang yêu thương và quan phòng cho cuộc đời các ngài, thì các ngài mới có bình an thực sự.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, giữa cuộc đời đầy khó khăn chông gai này, xin ban cho chúng con bình an của Chúa để chúng con vững bước trên hành trình về quê trời. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…