#GNsP (18.01.2019) – Chưa đầy một tháng nữa thôi là tới tết nguyên đán, một truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. Tốt đẹp bởi ngày tết mang lại nhiều giá trị tinh thần cho con người, mang lại niềm vui, niềm hạnh phúc. Con người trao cho nhau những lời nói, cử chỉ bình an. Đặc biệt đây là dịp để các thành viên của mọi gia đình đoàn tụ, xum vầy. Ai cũng mong chờ ngày tết để gặp gỡ người thân, để hưởng nếm hơi ấm thân thương, ngọt ngào của gia đình. Ai cũng trang hoàng nhà cửa cho sạch đẹp để chào đón bà con thân hữu. Niềm hạnh phúc bắt đầu trong những ngày mong chờ hôm nay. Thế nhưng, ai đã cướp đi hạnh phúc đơn giản ấy của người dân vườn rau lộc hưng khi những căn nhà của họ bị phá hủy, bị san bằng. Họ không còn niềm mong chờ trở về nhà, không còn nơi xum họp đoàn tụ gia đình, không còn chỗ để hương khói tổ tiên trong dịp tết.
Thay vì quét dọn, lau chùi, sơn sửa cho sạch đẹp nhà cửa để chuẩn bị đón tết thì người dân Lộc Hưng đi lượm từng món đồ bị vung vãi khắp nơi trên đống đổ nát. Khi bước chân vào ngôi nhà sạch đẹp của mình trước đây thì bây giờ chỉ còn là đống xà bần, nhìn xuống nền nhà thì chỉ thấy nhấp nhô những viên gạch vỡ nát, nhìn lên trần nhà là một khoảng không trống rỗng. Ôi ! còn đâu là nhà, ngôi nhà xây lên bằng cả mô hôi nước mắt, chắt chiu lắm mới có được. Ai có thể cầm được nước mắt khi thấy hàng trăm căn nhà sụp đỗ mà nguyên nhân không bởi sóng thân, động đất. Ai có thể cầm lòng khi nghe những lời chia sẻ trong nghẹn ngào không thành câu của người dân lộc hưng, nạn nhân của những bất công. Bởi đâu đồng bào ta rơi vào tình cảnh như thế?. Chính bởi do những người lãnh đạo không có trái tim. Là con người thì đều cốt lõi đó là tình yêu. Hành động phát xuất từ tình yêu là những hành động đem lại lợi ích cho người khác, hành động đem lại hạnh phúc cho người khác. Còn hành động phá nhà người khác là hành động của kẻ cướp. Hành động bắt bớ, đe dọa ,đánh đập người khác đó là hành động của côn đồ. Hành động chặn con đường sống của người khác là hành động của thú dữ.
Thông thường hành động cần thiết, cấp bách và ưu tiên nhất đó là hành động cứu người, mạng sống con người là trên hết. Thế nhưng, hoàn toàn ngược lại, hành động cưỡng chế đất đai tại Vườn Rau Lộc Hưng của chính quyền quận Tân Bình đã phá tan 200 căn nhà, khiến hàng trăm người rơi vào cảnh màn trời chiếu đất, chẳng khác nào đẩy con người vào chỗ chết lại trở nên là việc làm cần thiết, cấp bách đến độ cưỡng chế ban ngày chưa đủ tranh thủ ban đêm hầu mong sớm chiếm được vùng đất vàng ấy.
Còn nỗi đau nào hơn nỗi đau khi chứng kiến anh em trong cùng một nhà sát hại lẫn nhau. Người cùng một dân tộc mà hủy hoại lẫn nhau. Vơ vét tài sản trên xương máu của chính anh em đồng bào mình. Thật tội nghiệp cho người dân vườn rau Lộc Hưng , họ không còn biết gì đến cái tết của năm 2019, không còn cảm nhận được hương thơm, sắc màu của năm mới nữa, mặc dù hoa mai vẫn nở hoa đào vẫn khoe sắc. Tất cả đã nhóm màu đen tối của bất công, của nỗi buồn mất mát. Nhưng Sự mất mát lớn lao nhất không phải là mất về của cải vật chất mà là mất niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của đảng. Nếu làm vua mà không có thần dân thì sao gọi là vua. Lúc những ngôi nhà kia bị san bằng cũng chính là lúc san bằng giá trị và đia vị của giới lãnh đạo trong lòng người dân.
Cuộc sống của người dân Lộc Hưng lúc này xem ra là đau khổ, là bế tắt. Tuy nhiên không phải là không có lối thoát. Bà con nơi đây bị phong tỏa, bị ngăn chặn bởi rào chắn, không cho vào khu đất của mình nhưng lại mở ra nhiều con đường hy vọng khác. Trước tiên là con đường liên đới yêu thương. Anh chị em đang rất được nhiều người quan tâm cả trong nước lẫn quốc tế. Anh chị em đang được Chúa đoái thương nhìn đến qua các cuộc viếng thăm của các vị mục tử, qua những tiếng nói đòi công bằng cho anh chị em mà bất chấp hiểm nguy. Anh chị em đã mất niềm tin vào đảng nhưng gia tăng niềm tin vào Chúa. Anh chị em mất đi căn nhà nhỏ của mình nhưng được một gia đình lớn bao bọc chở che đó là Giáo Hội. Anh chị em không được đón năm mới trong ngôi nhà thân thương của mình nhưng được đón năm mới trong vòng tay yêu thương , quan tâm, đồng hành của tất cả mọi người. Anh chị em cứ vững tin như người đại diện của anh chị em đã nói : “Chúng ta không cô đơn đâu. Chúng ta đang được rất nhiều người quan tâm. Chúng ta hãy mạnh mẽ lên.”
Sr Mỹ Yến