Thái Hà (16.07.2017) – Hôm ấy, Ðức Giêsu từ trong nhà đi ra ngồi ở ven Biển Hồ. Dân chúng tụ họp bên Người rất đông, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.
Người nói: “Người gieo giống đi ra gieo giống. Trong khi người ấy gieo, thì có những hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất. Có những hạt rơi trên nơi sỏi đá, chỗ đất không có nhiều; nó mọc ngay, vì đất không sâu; nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô. Có những hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt. Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nên sinh hoa kết quả: hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục. Ai có tai thì nghe”.
Các môn đệ đến gần hỏi Ðức Giêsu rằng: “Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ?” Người đáp: “Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không. Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất. Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu. Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ Isaia, rằng: “Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy; vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.”
“Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc vì được nghe. Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe. Vậy anh em hãy nghe dụ ngôn người gieo giống. Hễ ai nghe lời rao giảng Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người ấy: đó là kẻ được gieo bên vệ đường. Còn kẻ được gieo trên nơi sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận. Nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ nhất thời: khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay. Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì. Còn kẻ được gieo trên đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục”. (Mt 13,1-23)
Người dân tộc thiểu số vùng cao nguyên có tập quán du canh du cư, nghĩa là sau vài năm canh tác khiến cho đất đai trở nên bạc màu, họ liền rời bỏ đi, rồi phát quang, phá rừng tìm mảnh đất mới màu mỡ hơn để trồng trọt.
Trong trích đoạn Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nói đến mảnh đất tâm hồn chúng ta. Người cho thấy có nhiều đất khác nhau và kết quả vụ mùa cũng khác nhau tùy theo đất mà hạt giống được vãi gieo.
Thiên Chúa đã gieo hạt giống là Lời Chúa xuống tâm hồn mỗi người, nhưng hạt giống ấy có sinh sôi nảy nở hay không, thì lại tùy thuộc vào mảnh đất tâm hồn chúng ta màu mỡ hay khô cằn sỏi đá. Chắc chắn ai trong chúng ta cũng mong vụ mùa tâm hồn mình sẽ được bội thu, nhưng làm sao để mảnh đất tâm hồn được màu mỡ?
Điều đầu tiên chúng ta phải làm là chạy đến với Chúa để cầu xin ơn để cầu xin ơn Người trợ giúp qua các bí tích, đặc biệt là bí tích Thánh Thể và Hòa Giải… ngõ hầu chúng ta kín múc thật nhiều ân sủng của Người. Điều thứ hai là phải siêng năng cày sâu cuốc bẫm mảnh đất tâm hồn bằng việc thực thi lỗi sống tốt lành đạo đức, bác ái yêu thương.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ngự đến và cày ái, bồi dưỡng mảnh đất tâm hồn chúng con, để Lời Chúa có thể bén rễ sâu và trổ sinh hoa trái. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…