Thái Hà (17.02.2020) – Khi ấy, những người Pharisêu kéo ra và bắt đầu tranh luận với Ðức Giêsu, họ đòi Người một dấu lạ từ trời để thử Người. Người thở dài não nuột và nói: “Sao thế hệ này lại xin một dấu lạ? Tôi bảo thật cho các ông biết: thế hệ này sẽ không được một dấu lạ nào cả.” Rồi bỏ họ đó, Người lại xuống thuyền qua bờ bên kia. (Mc 8,11-13)
Ai cũng dễ bị hấp dẫn bởi cái lạ thường, cái khác thường. Còn cái bình thường, như thường, thì ít hấp dẫn, lắm khi tẻ nhạt. Chỉ cần nghe đâu đó có hiện tượng khác thường là người ta đổ xô đến, lắm khi chẳng cần suy nghĩ để biết có thực không, có đáng tin không.
Đức Giêsu đã làm nhiều phép lạ trong mấy năm sứ vụ. Những phép lạ đó không nhằm ra oai biểu diễn quyền uy, cũng không nhằm lôi kéo sự tôn vinh của dân chúng. Ngài đã từ chối nhảy xuống từ nóc đền thờ: một cám dỗ làm điều ngoạn mục để thu hút quần chúng. Ngài cũng từ chối xuống khỏi thập giá: một hành vi đủ làm bẽ mặt những kẻ giết Ngài. “Cứ xuống khỏi thập giá để chúng ta thấy và tin” (Mc 15, 32).
Đức Giêsu không mua niềm tin của đám đông bằng sự phản bội Cha. Ngài đã ở lại trên thập giá như một người có vẻ thua cuộc… Kitô giáo không đặt nền trên những chuyện dị thường, ma quái. Đức Giêsu đã làm phép lạ chữa bệnh và trừ quỷ vì Ngài chạnh lòng thương trước nỗi khổ đau của con người, vì Ngài muốn đáp lại lòng tin quá lớn của bệnh nhân, và vì Ngài muốn cho thấy Nước Thiên Chúa đã đến rồi.
Phép lạ lớn nhất của Đức Giêsu là Tình Yêu. Các ông Pharisêu không phủ nhận chuyện Đức Giêsu đã làm nhiều dấu lạ. Sau này các thượng tế cũng nhìn nhận: “Hắn đã cứu được người khác…” (Mc 15, 31). Nhưng họ thấy điều đó vẫn không đủ hoành tráng và gây ấn tượng. Họ đòi một dấu lạ từ trời, một dấu lạ lớn hơn để họ tin vào Ngài. Đức Giêsu đã mạnh mẽ từ chối đòi hỏi ấy. Làm sao chúng ta nhìn ra được những điều bình thường, nho nhỏ mà Chúa vẫn làm cho chúng ta mỗi ngày? Nhiều khi chúng ta vẫn đòi những điều lạ lùng hơn, lớn lao hơn. Như người Pharisêu, chúng ta chẳng hề mãn nguyện. Chúng ta vẫn muốn thử Thiên Chúa, bởi lẽ chúng ta không tin Ngài. Xin cho tôi thấy được sự kỳ diệu của Tình Yêu nơi những điều tưởng như là tự nhiên của cuộc sống.
Cầu nguyện: Lạy Cha là Đấng Tạo Hóa nhân từ, xin cho chúng con thấy sự hiện diện của Cha trong vũ trụ vô cùng lớn, trong những hạt tử vô cùng nhỏ, và trong bộ óc vô cùng phức tạp của con người. Cha từ ái biết bao khi ban cho chúng con một thế giới đầy mầu sắc. Mầu xanh cỏ non, mầu hồng trái chín, mầu vàng mặt trời xế chiều. Cha từ ái biết bao khi ban cho chúng con một thế giới đầy âm thanh. Tiếng suối róc rách, tiếng chim hót véo von, tiếng gió rì rào qua kẽ lá. Cha từ ái biết bao khi ban cho chúng con một thế giới đầy hương thơm. Hương của đồng lúa mới, của hoa bưởi, hoa cau, hương thơm của nắng xuân dìu dịu. Chúng con ca ngợi đôi tay khéo léo của Cha khi tạo nên sự trong ngần ngời sáng của viên ngọc, sự lộng lẫy phong phú của muôn loài hoa lan, sự rực rỡ hài hòa nơi đôi cánh của loài bướm, và nhất là sự đẹp đẽ cao cả nơi con người. Dưới lòng đất, trên núi cao, giữa biển sâu, trong rừng vắng, chỗ nào chúng con cũng thấy bóng dáng Cha.
Xin cho chúng con biết chung sống với thiên nhiên này như một người bạn, một quà tặng Cha ban, biết giữ gìn ngôi nhà trái đất để nó khỏi hư hỏng, cạn kiệt, và biết chia sẻ cho nhau bao tài nguyên còn tiềm ẩn. Ước gì đến ngày cả trái đất, cả vũ trụ này và muôn loài Cha đã dựng nên được cùng với cả nhân loại chúng con vui hưởng tự do và vinh quang trong Nước Cha. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.