Thái Hà (29.04.2018) – Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi ; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là : Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.” (Ga 15,1-8)
Sau khi Đệ nhị thế chiến chấm dứt Coritanbun mang nhiều vết sọ do những khổ hình bà chịu trong trại tập trung Đức Quốc xã. Bà đi khắp Âu châu rao giảng sự tha thứ cho những kẻ đã hại mình. Thế nhưng, vào một Chúa Nhật ở Munich, khi vừa thuyết trình xong, bà bất ngờ đối diện với người lính đã hành hạ bà và hàng ngàn nữ tù nhân khác. Lập tức những tiếng gào khóc, cảnh tra tấn, rồi oán hận nổi dậy mạnh mẽ. Người kia tiến lại khiêm tốn đưa tay ra và nói: “Thưa bà, tôi rất cảm ơn những lời tốt đẹp của bà kêu gọi sự tha thứ. Xin bà tha thứ cho tôi”. Coritanbun như chết điếng. Bà đã hằng cầu nguyện và quyết tâm tha thứ. Sau này, vào năm 1971, khi kể lại biến cố ấy trong tập sách “Nơi ẩn trốn”, bà viết: “Trong giây phút thinh lặng đó, tôi đã cố gắng dâng lên Chúa lời nguyện: Lạy Chúa, Chúa thấy con chưa thể tha thứ cho người đã hành khổ con. Xin ban cho con tâm tình của Chúa để con có thể tha thứ như Chúa”.
Cành nho gắn liền với thân cây nho để được thông truyền sự sống, người Kitô hữu cũng phải liên kết với Đức Giêsu để được hưởng nhờ sự sống thần thiêng từ Người. Coritanbun, nhờ cầu nguyện bền bỉ, đã học biết thế nào là tha thứ thật sự. Tha thứ không phải là điều dễ dàng, đặc biệt khi phải tha thứ cho người làm hại và xúc phạm mình. Bà Coritanbun biết cách hoán chuyển những cảm xúc uất nghẹn gặm nhấm tâm hồn thành lời cầu nguyện. Nhờ biết cầu nguyện và hằng cầu nguyện luôn, bà đã giữ vững đức tin và làm nảy sinh hoa trái đức tin trong cuộc đời mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở lòng chúng con để mỗi ngày chúng con kết hiệp với Chúa mật thiết hơn, hầu sự sống của Cháu nên dồi dào và trổ sinh hoa trái trong đời sống đức tin của chúng con. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…