Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT
Thái Hà (19.01.2016) – Ca dao Việt Nam có câu: “Yêu nhau cau sáu bổ ba, ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười.” Một khi đã quý mến ai, thì ta thường không chi ly tính toán với người đó. Ngược lại, khi đã có sự ganh ghét đố kỵ trong lòng, thì ta thường soi xét người ta từng ly từng tý.
Trong bài Tin mừng thứ Ba tuần II thường niên hôm nay, những người Pharisêu chẳng ưa gì Chúa Giêsu, nên họ đã quay ra bắt lỗi các môn đệ của Chúa. Thấy các môn đệ bứt vài gié lúa, họ liền quy kết cho tội làm việc ngày sa bát. Một hành động rất nhỏ mọn như thế cũng bị quy chụp cho cái tội ghê gớm! [Người nào làm việc ngày sa bát thì chịu án phạt: nhẹ thì bị loại ra khỏi cộng đoàn (x. Xh 31, 15; 35, 2), còn nặng thì có thể bị ném đá cho đến chết (x. Ds 15, 32 – 36)]!
Nhân dịp này, Chúa Giêsu cho họ biết, luật lệ cốt thiết là vì con người, chứ không phải con người vì luật lệ. Hơn nữa, Chúa làm chủ ngày sa bát! Chúa làm chủ mọi sự mà không kết án con người, thì con người cũng đừng kết án lẫn nhau. Điều người ta phải làm ấy là học nơi Chúa bài học của tình yêu thương mà đối xử với nhau. Thật vậy, thánh Irênê bảo rằng: “Vinh quang Thiên Chúa là con người được sống và sống dồi dào”. Thiên Chúa bày tỏ vinh quang của Ngài không phải bằng cách dùng uy lực đè nén, hà hiếp con người, nhưng là nâng con người đứng dậy và làm cho họ được sống hạnh phúc sung mãn.
Thánh Augustinô dạy rằng: “Hãy yêu đi, rồi làm gì thì làm.” Mỗi khi ta nhận xét hay phê bình người khác, trước hết ta hãy suy nghĩ xem ta làm điều đó vì lòng yêu mến hay vì sự ganh ghét, đố kỵ với người ta.