Chúa đã chết, chết thật trước mặt bao người, đã được các môn đệ an táng trong mồ, có đội lính canh bảo vệ. Những âm mưu hãm hại, những cấu kết đen tối nhằm giết chết Chúa, đã được thực hiện hoàn hảo.
Một bài giảng cổ còn lưu lại đã viết: “Hôm nay cõi đất chìm trong thinh lặng. Thinh lặng như tờ và hoàn toàn thanh vắng. Thinh lặng như tờ vì Đức Vua đang yên giấc. Cõi đất kinh hãi lặng yên vì Thiên Chúa đã ngủ say trong xác phàm.” Người đời hoan hỉ tưởng sau khi Chúa chết, từ nay, họ sẽ kiến tạo một thế giới không còn dầu vết nào của Chúa.
Kitô giáo chỉ là sản phẩm độc hại của quá khứ. Hãy vứt bỏ đức tin đi vì con người là Thiên Chúa của chính mình, của lịch sử, tự nắm vận mệnh trong tay, không phải lệ thuộc vào một quyền năng siêu nhiên nào nữa; quyền năng con người bây giờ là trí tuệ, là khoa học, là những giá trị hiện sinh.
Việc giết chết Thiên Chúa kéo theo sự hủy bỏ những chuẩn mực căn bản, những nền tảng tinh thần và đạo đức giúp con người phát triển về mọi phương diện qua bao thế kỷ, đã khiến cho bao xã hội mất phương hướng và khủng hoảng đạo lý, từ chỗ có trật tự và ý nghĩa, trở nên hỗn loạn, sống theo bản năng và lao vào sự huỷ diệt.
Rồi ngươi sẽ đi về đâu, hỡi người? Rồi thế giới này rồi sẽ ra sao, khi tội lỗi và sự hư hỏng lan tràn, khi sự sa đọa và tàn ác không bị cản ngăn?
Sự thinh lặng của Thiên Chúa không có nghĩa là Người vắng mặt. Người vẫn sống và hiện diện trong Giáo hội qua những chứng nhân, qua Lời Chúa và các bí tích. Mọi người vẫn có thể gặp gỡ Người bằng những trải nghiệm của lòng tin.
Hôm nay Giáo hội thinh lặng suy ngắm Đức Giêsu an nghỉ trong mộ mà theo đức tin, Người xuống cõi kẻ chết để chữa lành nguồn gốc của nhân loại, loan tin Ơn Cứu Độ cho những những vong linh của những công chính, và đưa họ vào cõi phúc chân thật trong ngày Phục sinh.
Hôm nay trong bóng tối chết chóc bao phủ vạn vật, Đức Maria, Người Tín Hữu tín trung đầu tiên vẫn giữ được ngọn lửa đức tin vào lời tiên báo phục sinh của Đức Giêsu. Mẹ thinh lặng chuẩn bị đón nhận lời công bố Phục sinh. Cùng với Mẹ, mọi tín hữu được mời gọi thinh lặng, chiêm niệm mầu nhiệm cứu chuộc của Đức Giêsu, và chờ đợi cuộc gặp gỡ mới với Chúa phục sinh, trong niềm hân hoan rạng rỡ. Amen
Lm. Giuse Ngô Văn Kha, DCCT