Chúa Nhật Tuần XVI Thường Niên: Người lành kẻ dữ

Thái Hà (19.07.2020) – Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: “Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa lớn lên và trổ bông thì cỏ lùng cũng lộ ra. Ðầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: “Thưa ông, thế ông đã kh

ông gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?” Ông đáp: “Người thù của ta đã làm như thế”. Ðầy tớ nói với chủ: “Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ”. Chủ nhà đáp: “Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: “Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta”.

Người lại nói với họ dụ ngôn khác mà rằng: “Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt đó bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó”.

Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: “Nước trời giống như men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men”.

Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: “Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn, Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian”. Sau khi giải tán dân chúng, Người trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng: “Xin Thầy g

iải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe”. Người đáp rằng: “Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong Nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe”. (Mt 13,24-43)

Dâng lễ vật lên Thiên Chúa, của lễ của Aben được Chúa đoái nhìn, còn của Cain thì không. Cain giận lắm, cậu sa sầm nét mặt. Cain đã không thể chiến thắng cảm xúc của mình, cậu đã lập mưu và giết chết Aben để thỏa cơn ghen tức. Đó là vụ giết người đầu tiên mà Kinh Thánh ghi lại, khởi đi từ sự tranh chấp, ghen tương trong buổi đầu nhân loại.

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã dùng hai hình ảnh lúa và cỏ lùng, để nói về người lành và kẻ dữ. Đức Giêsu cũng dùng hình ảnh lúa và cỏ lùng để minh chứng cho sự tồn tại của điều thiện hảo và thứ bất toàn trong thế gian. Thật vậy, mỗi hành động của chúng ta thường rơi vào một trong hai khuynh hướng trái ngược nhau như vậy. Điều thiện thì phát xuất từ Thiên Chúa, còn điều dữ thì đến từ ác thần. Thiên Chúa ban cho ta có lý trí, có tự do để lựa chọn, hoặc đứng về phía Thiên Chúa và được sống hạnh phúc, hoặc ngả theo ác thần và phải bất hạnh. Như thế, chọn lựa của chúng ta ở đời này sẽ quyết định số phận của chúng ta trong ngày tận thế.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con có một lý trí khôn ngoan và một ý chí vững vàng, để lựa chọn Chúa là sự thiện và là hạnh phúc độc nhất của con. Amen.

Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…