Thứ Năm: Mt 7, 21. 24 – 27: Trông chờ Đấng là thành trì vững chắc cho ta

Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT

12301614_1211074045575822_6918523326598864415_n

                    Ảnh minh họa

Thái Hà (03.12.2015) – Có lẽ không ai trong chúng ta lại không một lần kinh qua nỗi cô đơn, sự đau khổ, mệt mỏi, rã rời với những lo âu, sợ hãi khi phải đối diện với những khó khăn, thử thách ấp tới trong cuộc đời. Và mỗi khi mệt mỏi, rã rời, ta thường mong tìm được một nơi nương tựa, chở che.

Nhưng có một sự thật phũ phàng là chính lúc ta cần sự nâng đỡ, chở che trước những nghịch cảnh xảy đến với ta, thì dường như người đời tìm cách chạy xa ta hoặc dửng dưng trước những nỗi đau của ta. Vậy thì ta biết tìm nơi nương tựa nào đây giữa cuộc đời đầy sóng gió, bão táp này?

Trong bài đọc 1 của thánh lễ thứ Năm tuần I mùa Vọng hôm nay, ngôn sứ Isaia đã mượn hình ảnh thành trì để nói đến nơi nương tựa vững chắc mà ta cần tìm đến. Thành trì do bàn tay người phàm xây cất, bên ngoài có vẻ đẹp đẽ, nhưng bên trong có thể xụp đổ tan tành lúc nào không hay. Còn thành trì do Chúa dựng nên thì vững bền mãi mãi và ta sẽ không bao giờ phải thất vọng khi nương thân nơi đó. Chúa Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay còn nói rõ hơn nữa: thành trì vững chắc mà ta cần nương tựa ấy là chính Ngài, là lời hằng sống của Ngài. Ai mở lòng đón Ngài đến thì sẽ không bao giờ thất vọng, chán chường.

Sống tâm tình của những ngày mùa Vọng, bạn và tôi được mời gọi chờ mong Đấng là hạnh phúc, là bình an đích thực của cuộc đời ta, Đấng hằng trung tín trong việc nâng đỡ, chở che cho ta trước mọi nỗi gian truân, khốn khó, chứ không bao giờ bỏ rơi, xa rời ta. Tác giả Thánh Vinh gợi nhắc cho ta rằng: “Ẩn thân bên cạnh Chúa Trời, thì hơn tin tưởng ở người trần gian” (Tv 118, 8).