Thứ Tư: Lc 7, 31 – 35: Để vương quốc tình thương của Chúa được triển nở giữa lòng nhân thế

Lm. Antôn Nguyễn Văn Dũng, DCCT

Thái Hà (16.9.2015) – Trong bài Tin mừng thứ Tư tuần XXIV thường niên hôm nay, Chúa Giêsu đã phải buồn phiền mà thốt lên rằng: “Ta phải ví thế hệ này với ai đây?” Chúa đến để loan báo Tin mừng cho dân Ngài; ấy vậy, họ sống nửa vời với Ngài; họ nóng cũng không nóng hẳn, lạnh cũng không lạnh hẳn. Họ không hẳn tuyệt đối tin tưởng vào Ngài và cũng không hẳn ra mặt tảy chay Ngài.

12019760_170853239917632_7826505422486888044_n

Lý do dân Chúa sống nửa vời với Chúa ấy là thời bấy giờ người ta đã có sẵn trong đầu hình ảnh một đấng Mêsia đầy uy quyền và sẽ lãnh đạo dân chúng làm một cuộc cách mạng đẫm máu để lật đổ đế quốc La Mã và xây dựng lại một vương quốc Israel hùng cường, thịnh vượng như thời vua Đavít; nhưng đến khi Đức Giêsu, Đấng Mêsia đích thực, xuất hiện, thì xem chừng Ngài chẳng được uy quyền như họ nghĩ, vì thế họ bán tín bán nghi và dửng dưng với Ngài. Đang khi họ mong chờ Ngài phải làm cuộc cách mạng lật đổ đế chế La Mã, thì Ngài lại “đi la cả với quân thu thuế và phường tội lỗi”! Họ đâu biết rằng Đấng Mêsia đích thực đến trần gian để giải thoát tâm hồn người ta khỏi ách thống trị tội lỗi và sự chết đời đời! Còn với một thể chế trần gian, nếu tự nó đã chất chứa mầm mống của tội lỗi và sự gian ác thì nó sẽ tự hủy diệt chính nó trong sự gian ác của nó, chứ Chúa không đến để làm một cuộc cách mạng đẫm máu để lật đổ nó, vì làm như thế sẽ là sự ác chồng chất thêm sự ác, máu đổ thêm máu. Chúa đến để xây dựng một vương quốc của tình thương, vương quốc của sự hy sinh, tha thứ để hóa giải mọi hận thù, oán ghét. Và khi vương quốc này triển nở và thịnh vượng trong lòng nhân thế, thì tự khắc các thể chế, các cơ cấu của tội lỗi và sự gian ác sẽ bị sụp đổ.

Biết đâu đấy, hôm nay Chúa vẫn đang phải thốt lên với bạn và tôi: “Ta phải ví thế hệ này với ai đây?!” Biết đâu đấy, trong đầu tôi và bạn, chúng ta cũng đã có sẵn một vị Thiên Chúa do chính chúng ta mường tượng ra và chúng ta bắt Thiên Chúa đích thật cũng phải trùng khớp với một vị chúa mà chúng ta đã vẽ sẵn trong đầu. Cụ thể, khi chúng ta gặp phải những kẻ gian manh làm đủ những điều quái ác cho ta và cho người khác, thế là ta mong và nhiều khi ta như thể ra lệnh cho Chúa phải phạt cho những kẻ như thế chết ngay tức khắc, không kịp ăn năn tội! Mỗi khi ta bị “cám dỗ” lấy ác báo ác như vậy, thì đây lời của Chúa ngỏ với ta và chất vấn ta qua miệng ngôn sứ Êzêkiel: “Có phải Ta muốn kẻ gian ác phải chết, chớ không muốn nó bỏ đàng tội lỗi và được sống ư?” Quả thật, chỉ khi ta chấp nhận như thể là chịu thiệt thòi và hy sinh vì tình yêu, thì vương quốc bình an, vương quốc hạnh phúc, yêu thương của Chúa mới có thể triển nở trong lòng ta và trong lòng nhân thế

Lm. Anton Nguyễn Văn Dũng, DCCT