Thái Hà (22.09.2019) – Đức Giê-su còn nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông anh này đã phung phí của cải nhà ông. Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: “Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Anh hãy phúc trình về công việc quản lý của anh. Vì từ nay anh không được làm quản gia nữa”.
Người quản gia liền nghĩ bụng: Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cắt chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ !”. Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?” Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu Ô-liu”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi”. Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?” Người ấy đáp: “Một ngàn thùng lúa” Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi”. Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo.
Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại. Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn. Ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng tiền của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?. (Lc 16,1-13)
Một nữ giám đốc công ty vải lụa chia sẻ: Trong lúc công ty vải lụa chia sẻ: Trong lúc công ty khó khăn, chị được một hướng dẫn viên du lịch giới thiệu cho một vị khách Việt kiều đến xem hàng. Chị đã bán đúng giá hàng của công ty cho mọi người khách, chứ không nâng giá như gợi ý của hướng dẫn viên. Sau đó, chị nhận được nhiều hợp đồng trị giá hàng tỉ đồng từ vị khách Việt kiều.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu vạch rõ cách cư xử khôn khéo của người đời: không qua được cửa này thì sẽ luôn qua cửa kia. Người quản lý gian tham và bất tín đã tìm ra cách gian dối để cứu vãn đời mình. Anh đặt lợi ích của mình lên trước và bất chấp sự thiệt hại của chủ. Mặt khác, anh đã tự ý sửa đổi sổ sách, giảm bớt giấy nợ và lấy của chủ để cho đi nhằm gây hạnh phúc cho mình. Lương tâm của anh đã trở nên chai lỳ, không còn nhạy bén về sự trung tín đối với người khác.
Khi buôn bán, người ta thường lấy chữ “Tín” làm đầu. Tuy nhiên ngày nay, hai chữ “trung tín” đã dần bị coi rẻ và bị lạm dụng. Nhiều người đã dùng đủ mọi cách để làm lợi cho mình, bất chấp sự thiệt hại của tha nhân. Họ dùng đồ giả mạo, đồ nhái để che mắt người khác: của giả nhưng lại bán giá thiệt.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con luôn biết sống trung tín trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, để qua đó, chúng con làm sáng danh Chúa. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…