Thái Hà (20.09.2020) – Khi ấy, Đức Giêsu kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này: Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.” Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: “Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết? “ Họ đáp: “Vì không ai mướn chúng tôi.” Ông bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho! “ Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: “Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.” Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: “Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.” Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: “Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?” Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót. (Mt 20,1-16a)
Khi tham dự thánh lễ, ông chủ giàu có và người giúp việc lên rước lễ. Người giúp việc nhìn thấy ông chủ nên tính nhường chỗ cho ông lên rước lễ trước, nhưng ông nói: “Anh cứ đứng trước tôi bình thường. Chúng ta chỉ có một Chúa mà thôi. Người là Đấng kêu mời tất cả mọi người và hai chúng ta hãy xếp hàng thứ tự lên rước Cháu vào lòng”.
Tin Mừng hôm nay cho thấy không có sự phân biệt nào trong việc trả lương, vì đó là dụng ý của ông chủ. Những người làm trước nhất tưởng mình sẽ được trả nhiều hơn, và họ đã cằn nhằn khi lãnh được một quan tiền như những người làm sau chót. Ở đây, ông chủ chính là Thiên Chúa. Qua câu chuyện Tin Mừng, Thiên Chúa cho thấy tình thương của Người đối với mọi người. Ơn cứu độ dành cho mọi người không phân biệt ai, dù là Do Thái hay Hy Lạp, người giàu có hay kẻ nghèo hèn, dù theo đạo từ bé hay khi sắp qua đời. Nước Trời không bao giờ muộn đối với những ai có lòng thiện tâm, vì mọi người đều được Chúa kêu mời.
Nếu muốn vào vườn nho của Thiên Chúa, tức là Hội Thánh, chúng ta cần đáp lại tình yêu của Người. Nhưng chúng ta cũng không vì thế mà so đo tính toán, đợi đến phút cuối cùng, bởi chúng ta không biết “giờ” sau hết của mình khi nào.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết tìm kiếm Ngài trong mọi khoảnh khắc cuộc đời, và biết mở lòng đón nhận mọi anh chị em. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…