Năm 1898, tai vịnh Manille xảy ra một cuộc hải chiến khốc liệt. Giữa lúc giao tranh đầy cam go, một chàng thủy thủ đánh rơi cái áo của mình xuống biển. Chàng vội chạy đến xin vị sĩ quan chỉ huy cho nhảy xuống biển để vớt lên, nhưng chàng đã bị từ chối. Lập tức, cho tàu quay trở lại và từ trên boong, chàng phóng xuống biển, lấy lại cái áo.
Khi cuộc chiến kết thúc, chàng bị truy tố. Tòa án quân sự đã kết tội chàng một cách nặng nề: Khổ sai chung thân vì dám đào ngũ, rời bỏ phòng tuyến trong lúc chiến trận đang hồi khốc liệt.
Trước khi đẩy chàng vào ngục tối, viên chánh án hỏi chàng:
– Bị can muốn biện hộ hay nói gì không?
Lúc bấy giờ, chàng thủy thủ mới rút trong túi áo ra một vật nhỏ mà nói:
– Đây là tấm hình của mẹ tôi, không một sự gì trên thế gian này có thể làm tôi xa cách.
Nghe lời biện bạch đơn sơ ấy, viên chánh án đứng dậy, dõng dạc tuyên bố:
– Thưa quý vi, đây mới là người lính can đảm, một vị anh hùng bởi vì khi người ta dám liều mạng sống để bảo vệ tấm hình người mẹ, thì người ta cũng có đủ can đảm để chiến đấu bảo vệ quê hương. Vì thế tòa tuyên bố tha bổng cho anh. Kể từ giây phút này, anh được tự do.
*
Trong văn chương, âm nhạc, hội họa và điêu khắc sẽ không bao giờ múc cạn đề tài về người mẹ. Từ tận đáy lòng, ai cũng luôn cất giữ những hình ảnh thân thương trìu mến, những tình cảm sâu đậm từ người mẹ. Trong cuộc sống đức tin, người Kitô cũng được mời gọi nuôi dưỡng những tình cảm sâu đậm như thể đối với Mẹ Maria, Mẹ chúng ta.
Dưới chân thập giá, trước khi gục đầu tắt thở, Chúa Giêsu đã chối Mẹ cho Gioan và trao Gioan lại cho Mẹ: “Đây là Mẹ con… Đây là con Mẹ” (Ga 19, 26-27). “Từ lúc ấy Gioan đem Mẹ về nhà mình”. Gioan đại diện nhận Mẹ làm Mẹ loài người, để yêu mến và phụng dưỡng. “Nhân loại mới” được Chúa tái sinh trong máu của Người chính là Giáo Hội, từ nay được nuôi dưỡng bằng tình yêu của một bà mẹ.
Mẹ là cộng sự viên quảng đại và là tôi tớ khiêm nhu của Chúa. Nhờ lòng vâng phục, nhờ đức tin, đức cậy, đức mến, nhờ sự đau khổ Mẹ chịu. Mẹ đã hợp tác với công cuộc của Đấng Cứu Thế. Vì thế, trên bình diện ân sủng Mẹ thật là Mẹ chúng ta.
Mẹ là của gia bảo mà Chúa để lại cho chúng ta. Là ánh sáng soi lòng. Là lửa hồng sưởi ấm. Là tình thương ấp ủ chúng ta.
Mẹ là Mẹ nhân loại nhưng cũng là Mẹ riêng của mỗi người. Đức Thánh Cha Goian Phaolô II nói: “Khi ban Đức Mẹ làm Mẹ trong chiều hướng cá nhân (Gioan) Chúa Giêsu muốn bày tỏ ý chí đặt Mẹ, không những làm Mẹ toàn thể môn đệ mà còn là Mẹ của từng cá nhân, nhưng họ chính là người con duy nhất để thay thế con của Mẹ” (Observator Romano 17-5-1983).
*
Lạy Mẹ Maria, Mẹ thật là Mẹ con.
Xin Mẹ luôn ở bên cạnh để giúp con khỏi vấp ngã, nhưng nếu con có vấp ngã xin Mẹ đỡ nâng con dậy trong vòng tay từ mẫu của Mẹ.
Xin Mẹ giúp con luôn liên tục thưa: “Xin vâng” với Chúa, và bước đi theo Chúa Giêsu, con yêu dấu của Mẹ, là anh cả của chúng con. Amen.