Thái Hà (28.03.2021) – Sau đó, Đức Giêsu và các môn đệ đến một thửa đất gọi là Giếtsêmani. Người nói với các ông: “Anh em ngồi lại đây, trong khi Thầy cầu nguyện”. Rồi Người đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan đi theo. Người bắt đầu cảm thấy hãi hùng xao xuyến. Người nói với các ông: “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức”. Người đi xa hơn một chút, sấp mình xuống đất mà cầu xin cho mình khỏi phải qua giờ ấy, nếu có thể được. Người nói: “Ápba, Cha ơi, Cha làm được mọi sự, xin cất chén này xa con. Nhưng xin đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha muốn”. (Mc 14,1-15,47)
Một nữ tu dòng Clara kể lại rằng: Trước đây tôi từng là y tá. Nhưng khi vào dòng, người ta cắt cử tôi lo chuyện may mặc. Tôi chẳng ưa thích gì song vẫn vâng theo, và tôi đã làm việc này suốt 25 năm ở nhà may. Thiên Chúa đã giúp tôi cáng đáng nhiều chuyện.”
Đêm hôm đó, tại khu vường Giếtsêmani, dường như nơi Đức Giêsu có một cuộc giao tranh giữa bản tính con người và bản tính Thiên Chúa. Đứng trước cuộc khổ nạn, Đức Giêsu thấy toàn bộ vực thẳm xấu xa và kinh hãi của kiếp người mà Người đang vác trên mình và phải trải qua. Quãng đường phía trước là bao chông gai, gian khổ. Đó là giờ phút cuối đối diện với sự chối từ của con người, là giờ phút đối diện với cuộc hành hình và cái chết. Cảm nhận về nỗi sợ hãi trước những đau khổ sắp xảy ra với mình của Đức Giêsu vượt xa những gì chúng ta có thể cảm nhận được.
Trong sự đối kháng của bản tính tự nhiên con người chống lại sự chết và những gì khiếp sợ. Đức Giêsu đã vượt thắng cơn cám dỗ làm trái ý Thiên Chúa: “Xin đừng làm điều con muốn mà làm điều Cha muốn”. Lúc này ý muốn của Giêsu con người đã trở thành một với ý muốn của Chúa Con và cũng trở thành một với ý muốn của Chúa Cha. Mọi nỗi sợ hãi về đau khổ, về cái chết đã bị bẻ gãy để đưa đến lời xin vâng.
Biết bao lần trong đời, chúng ta bất tuân Thánh ý Thiên Chúa? Biếu bao lần vì yếu hèn, chúng ta đã để cho bản tính tự nhiên ích kỷ của mình điều khiển cuộc đời? Chúng ta cứ mãi đắm chìm trong ý nghĩ vâng phục là một sự vong thân, nô lệ mà quên mất đó chính là chìa khóa dẫn ta vào cuộc sống vĩnh cửu. Bởi vì trong sự vâng phục, trong sự quên đi ý riêng của bản thân mình, Đức Giêsu đã đồng hành và nâng đỡ những việc chúng ta làm.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn biết vâng theo ý Chúa trong từng giây phút của cuộc đời, để chúng con luôn vượt qua những cơn cám dỗ mà biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…