Nhật ký của một người vợ tù nhân lương tâm thăm nuôi chồng

Thái Hà (17.10.2019) – Chúng tôi giới thiệu với quý vị bài chia sẻ của chị Nguyễn Kim Thanh, vợ của tù nhân lương tâm Trương Minh Đức trong ngày chị đi từ Sài Gòn ra Nghệ An thăm nuôi chồng của mình. Anh Trương Minh Đức và chị Nguyễn Kim Thanh là người Công giáo thuộc Giáo xứ Thái Hòa, Tổng giáo Phận Sài Gòn. Anh Trương Minh Đức với tên thánh là Vinhsơn. Anh là một ký giả viết về những vấn đề xã hội. Vì lên tiếng thúc đẩy tự do, nhân quyền và nói lên những vấn đề của Việt Nam mà anh bị nhà cầm quyền bắt bỏ tù vào năm 2007 với bản án 5 năm tù giam. Sau khi ra tù vào năm 2012, anh tiếp tục dấn thân cho lý tưởng mình đã theo đuổi và một lần nữa anh bị nhà cầm quyền bắt giam, kết án 12 năm tù vào năm 2017. Mời quý vị đọc bài chia sẻ của chị Kim Thanh trong một lần chị thăm nuôi chồng để biết những khó khăn và lòng can đảm phi thường của những con người đang hy sinh vì lý tưởng cho một Việt Nam tươi đẹp.

…………………..

Hôm nay ngày 16/10/2019 tôi đã ra thăm gặp chồng tôi là Ký Giả Trương Minh Đức ….tại trại giam Số 6 …Thanh Chương …Nghệ An.

Kỳ thăm chồng lần này, đúng thật là không may mắn với tôi, vì đã lỡ mua vé máy bay gần một tháng nay rồi, nên dù có mưa bão cũng phải đi. Trưa hôm qua, ngày 15.10, ở Sài Gòn đi thì nắng đẹp, cũng không biết ngoài Miền Trung ..toàn Thành phố Vinh …Nghệ An …mưa tầm tã kéo dài mấy ngày liền, đường ngập lụt có chỗ xe ngập hết bánh xe, trận mưa không ngớt, cứ vừa bớt trận mưa này, thì lại đến trận mưa khác xối xả rất lớn, đến nỗi cả đêm tôi lo lắng ko sao ngủ được vì nghĩ sáng mai mưa lớn ngập lụt thế này … liệu xe họ có chạy được ko ???

Vì đường vào trại giam, đường đá lởm chởm ổ gà bình thường khô ráo đã khó đi, mà giờ mưa lớn ngập lụt nữa, thì sao xe chạy được, bao nhiêu những trăn trở lo lắng, cứ suy nghĩ ko biết mai có thăm gặp chồng được ko ???

Ông Vinhsơn Trương Minh Đức

Mà đúng như vậy, cả một tuyến xe đường dài như vậy, có ba người khách …cũng tội nghiệp cho các bác tài chủ xe …vì mưa gió ngập lụt vậy nên không ai đi .

Đường ngập lụt vậy nên xe ko đến nơi đón rước lên xe được, nên Khi tôi Bước ra khỏi phòng nghỉ, phải sắn quần cao lên đến đầu gối , giày thì cho vào bọc sách theo, rồi đi chân không, bước thấp bước cao, ko thấy đường , để đi đến chỗ nên xe. Giỏ sách, ba lô thì ướt hết .

Khi vào đến trại giam là 8 giờ 30. Vào cổng làm thủ tục thăm nuôi, họ gọi cho cán bộ ra lấy sổ thăm, chứng minh thư vào cho giám thị trại giam duyệt xét …Mất hơn nửa tiếng, thì họ ra gọi mình đi vào trại. Đường vào tới chỗ phòng thăm gặp gần 1 cây số. Mưa lớn xối xả, ba lô đeo và Vali đựng đồ ướt đẫm nước, còn người thì mặc áo mưa, nhưng mưa lớn xong đi bộ gần cả một cây số nên cũng ướt gần hết. Cán bộ họ chạy xe ra lấy sổ và chạy vào. Họ chạy để theo dõi tôi, một khúc thì lại đứng đó chờ mình gần tới, thì họ lại chạy tiếp. Có vẻ nay ngày mình thăm trời mưa lớn, họ cũng vất vả nên khó chịu. Vào được đến nơi thì hai bàn chân đau buốt rớm máu, vì đá nhỏ lởn chởm xong lại nước ngập. Cán bộ nói sao chị đi chân không sao chịu nổi? Vậy mà họ không nỡ cho mình quá giang đi xe vào trong trại ….

Vào tới nơi phòng thăm gặp, vì nay trời mưa nên tôi đi chậm và lâu hơn, nên họ đã cho anh Đức ra gần đến nơi. Họ lại cho anh đứng lấp vào những gốc cây, chờ tôi đến trước. Vợ thấy chồng, chồng thấy vợ, hai người mặc áo mưa lụp xụp, bao nhiêu cảm xúc ùa về tôi đã khóc, lúc đó ko biết khóc vì cái gì … Có phải vì mưa gió thế này mà vợ chồng cũng vẫn gặp được nhau phải không ??, hay vì sao !!! không biết …

Câu đầu anh nói trời mưa thế này anh rất xót xa, vì em hay đau bệnh ,vất vả đường xá xa xôi mưa gió ngập lụt mà em cũng phải đi, chắc là mua vé máy bay rồi, anh hiểu được cả như vậy. Lúc đó là tôi đã phải mạnh mẽ lên, rồi nói anh đừng lo, ra đây nhìn thấy anh như thế này ,thì em an tâm rồi có vất vả một chút ko sao. Nhìn thấy chồng là bao nhiêu mệt mỏi ướt lạnh quên đi rồi ….

Anh Đức nói đơt này sức khỏe anh ổn định hơn đợt trước một chút. Tôi nhìn thấy chồng đỡ xanh và ko tái mét như đợt trước, vì nay anh đã ăn uống bình thường lại. Anh nói giờ hàng ngày anh tập sáng tác nhạc, học Anh Văn, thỉnh thoảng chơi đàn một lúc, rồi tập thể dục, còn thời gian thì đọc kinh cầu nguyện cho gia đình vợ con, và cầu cho quê hương đất nước có những đổi mới, để bận rộn bớt suy nghĩ thì đầu óc đỡ căng thẳng thì huyết áp tim mạch đỡ tăng cao. Anh nói dù anh ở trong này, nhưng anh ko để phí thòi gian lúc nào, anh phải cố gắng làm bất cứ cái gì để giúp ích cho mình và cho xã hội, anh rất tin tưởng rồi chúng ta sẽ có một tương lai tươi sáng ….

Tinh thần anh ổn định ,rất mạnh mẽ ,kiên cường. Anh nói anh đã đòi lên gặp Giám Thị Trại giam Thái Văn Thuỷ …nói về tại sao những lúc gia đình chúng tôi nói chuyện luôn bị cắt ngang, dừng cuộc nói chuyện, cắt giảm giờ thăm. Anh Đức đã đưa ra đòi hỏi và giải thích những bức xúc và đấu tranh những quyền lợi của anh em trong đó … Ông giám thị hứa sẽ xem xét và giải quyết tốt hơn. Hôm nay, vợ chồng tôi được gặp 45 phút và lúc anh ra, tôi và anh nắm được tay nhau một chút để truyền hơi ấm cho nhau bớt lạnh .

Anh Đức nói tất cả anh em trong này cũng khỏe: anh Túc ..thầy giáo Quang Thực …cũng khỏe. Anh em luôn quan tâm yêu thương nhau và giúp đỡ lẫn nhau …

Anh hỏi thăm đến Mục sư Tôn. Tôi kể anh ở cùng nhóm Thúy Nga ..Vịnh Lưu và Oai ở Gia Trung, Gia Lai. Thế là cán bộ không cho nhắc nữa, họ gõ bàn nên không nói thêm được về các anh em.

Còn nói ngày mai là ngày 17/10/2019, là ngày xét xử phiên toà Sơ Thẩm em Nguyễn Năng Tĩnh (Thầy giáo Tĩnh ở Nghệ An). Xin Chúa cho em được bình an, sự sáng suốt khôn ngoan. Biết rằng những việc em làm là đúng, em vô tội, nhưng xã hội này tất cả những người yêu nước hoàn toàn bị những bản án bất công và oan sai .

Tôi muốn chia sẽ cho anh chị em biết , …( có thể cũng có người sẽ nói tôi than thở dài dòng hay làm màu để mọi người thương hại hay gì ….) …nhưng vì tôi muốn nói chia sẻ cho mọi người biết ,dù mệt mỏi vất vả , nhưng chúng tôi luôn cố gắng và mạnh mẽ ,dù thế nào cũng ko ngại khó khăn , thì những người thân người chồng của chúng tôi mới kiên cường mạnh mẽ yên tâm trong chốn lao tù, và cả những người đang đấu tranh ngày đêm cho quê hương đất nước , cũng có thêm động lực là tất cả chúng ta đều ko sợ khó khăn vất vả ko chùn bước và sợ hãi trước nhà cầm quyền CS…

Chúng tôi muốn được sự quan tâm động viên của mọi người rất nhiều ..

Thì mới cảm thấy không mệt mỏi và ấm áp để làm hậu phương cho chồng .

Tôi kể anh Đức nghe ở ngoài, quý cha, quý thầy cùng tất cả bạn bè anh chị em trong và ngoài nước gởi lời thăm hỏi anh và các anh em trong đó rất nhiều …

Anh Đức cũng gởi lời thăm hỏi đến quý cha, quý thầy cùng tất cả anh chị em đã luôn yêu thương quan tâm chia sẻ giúp đỡ anh cách này cách khác những khó khăn trong thời gian qua .

Xin Chúa và Mẹ Maria luôn gìn giữ che chở ban ơn cho chồng con và các anh chị em tù nhân lương tâm được khỏe mạnh bình an và tránh mọi sự dữ và gặp mọi sự lành .

Chị Nguyễn Thị Kim Thanh từ Sài Gòn ra Nghệ An thăm nuôi chồng ngày 15.10.2017

Nguyễn Kim Thanh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.